Tử giáp võ tướng cùng song thủ khôi lỗi nghe được lời này thì không có chút dị nghị, lập tức gật đầu. Dường như kẻ này mới là người chủ sự ở đây.
Tam mục khôi lỗi dường như cố ý nói chậm lại, không chỉ Mộc Thanh cùng mỹ phụ mà ngay cả mấy người Hàn Lập, Nguyên Dao Nghiên Lệ cũng nghe thấy rõ ràng!
Trên mặt Mộc Thanh lộ ra vẻ kỳ quái, khóe miệng mỹ phụ thì khẽ nhếch tỏ vẻ châm chọc.
"Hắc hắc, Mộc muội muội, nếu người ta muốn chờ đợi trợ thủ thì chúng ta cũng không ngại đợi một chút, thế nào?" Mỹ phụ đầu bạc quay đầu sang phía Mộc Thanh, cười nói.
"Tiểu muội cũng có ý này, vậy thì cứ làm theo lời Lam tỷ tỷ vậy!" Mộc Thanh mỉm cười đồng ý.
Mỹ phụ đầu bạc gật đầu, quỷ ảnh cự đại huyền phù phía sau lưng bà ta nhẹ nhàng đung đưa. Mộc Thanh cũng khoanh tay đứng yên trên kim hoa không nhúc nhích. Cả hai đều không có ý định ra tay trước.
Mà một số cao giai yêu vật đứng sau lưng các nàng cùng đám người Hàn Lập trong lúc không có mệnh lệnh thì cũng đồng dạng khoanh tay đứng nhìn.
Ba gã võ tướng đối diện thấy vậy thì cảm thấy bất ngờ. Chẳng qua hành động của hai người này cũng phù hợp với tâm ý bọn họ, nên chúng cũng không tham dự tranh đấu mà chỉ đứng xa xa quan sát hai người.
Đao quang kiếm ảnh, âm phong huyết quang không ngừng đan vào nhau trên không trung. Tiếng nổ liên tiếp vang lên, vô số mảnh khôi lỗi vỡ vụn cũng như quỷ binh hóa thành vô số mảnh nhỏ từ trên cao rơi xuống. Chỉ là năm cường giả Hợp Thể kỳ vẫn đừng từ xa bất động, kiêng kỵ lẫn nhau.
Quân đoàn huyết giáp khôi lỗi đông đảo lại am hiểu thuật phối hợp còn bên âm giáp quỷ binh rõ ràng năng lực cá thể mạnh hơn, lại có tám đại quỷ vương dẫn đầu như hổ thêm cánh, trong lúc nhất thời đã giết được mấy ngàn khôi lỗi khiến quân đoàn khôi lỗi liên tiếp bại lui, quỷ binh chiếm lấy thượng phong. Nếu không phải hơn trăm giáp sĩ trong chiến xa hung hãn không sợ chết, hơn nữa quái thú kéo xe cũng có thần thông không nhỏ cuốn lấy hơn phân nửa quỷ vương thì chỉ sợ tình hình đã càng thêm nghiêm trọng.
Hàn Lập thấy vậy thì vẻ mặt thoáng hiện vẻ suy tư, huyết giáp khôi lỗi phổ thông động tác chậm chạp phản ứng không đủ linh hoạt – rõ ràng đây chỉ là những khôi lỗi bình thường mà thôi, không hề có thần niệm phụ thể. Còn âm giáp huyền quỷ mà mỹ phụ đầu bạc bồi dưỡng giờ phút này đã thể hiện uy năng, các loại binh khí huy động khiến âm phong nổi nên từng trận. Dưới mỗi một đợt tấn công của bên âm giáp quỷ binh thì lại có không ít khôi lỗi bị đóng thành hắc băng hoặc là bị phong nhận chém nát. Tám âm giáp quỷ vương đại triển thần thông phun vân thổ vụ, tất cả đều biến hành hắc giáp cự quỷ cao hơn mười trượng, trên đầu có một cặp sừng cong, mặt mũi hung tợn. Ngay cả khi đám khôi lỗi liều mạng ngăn cản vẫn bị những quỷ vương này dễ dàng xé thành từng mảnh.
Ba gã khôi lỗi võ tướng nhìn thấy tình cảnh này thì vẫn tỏ ra thờ ơ, dường như đám thủ hạ bị tiêu diệt đó không hề quan trọng với bọn họ.
Mỹ phụ đầu bạc cũng Mộc Thanh thấy quỷ binh chiếm thượng phong thì đương nhiên mừng rỡ nên tiếp tục quan sát.
Một thời gian sau, bên huyết giáp khôi lỗi đã tổn thất hơn phân nửa, hơn trăm chiến xa đều bị hủy hoại trong chốc lát, mà âm giáp quỷ binh cũng đồng dạng mất đi non nửa, tám gã quỷ gương cả người đầy những vết thương chằng chịt.
Mỹ phụ đầu bạc thấy vậy thì hàn quang trong mắt lóe lên, quay đầu nhìn về đám cao giai yêu vật phía sau, tựa hồ như muốn phân phó điều gì.
Nhưng vào lúc này thì ở phía sâu trong sương mù đột nhiên xuất hiện một trận ba động dữ dội khiến không khí xung quanh đám người Hàn lập chấn động không ngừng.
"Không tốt!" đám người mỹ phụ cùng ba gã khôi lỗi cũng không ngừng lui về phía sau. Một cỗ linh áp đáng sợ xuất hiện! Tất cả không chút do dự lập tức hóa thành trường hồng bắn nhanh rời xa khỏi đoàn sương mù.
Phản ứng của Hàn Lập cũng không chậm hơn so với những người kia bao nhiêu, hai cánh phía sau lưng hắn run lên, cả người hóa thành một đạo hồ quang rồi biến mất tại chỗ. Còn Nguyên Dao cùng Nghiên Lệ cũng lập tức phóng ra một đoàn sương mù màu xám vây quanh thân thể, giá ngự âm phong nhanh chóng phi độn ra xa. Về phần đám cao giai yêu vật cũng bỏ chạy tứ tán.
"Ầm ầm!" Tiếng sấm liên miên từ đằng xa truyền đến, một cơn lốc giống như bạch sắc chân long từ trung tâm vụ hải phóng thẳng lên cao, từ trong này truyền ra tiếng sấm ầm vang.
Tiếng gió rít nổi lên, cuồng phong quét qua mọi nơi như muốn phá nát cả không gian, tiếng rít gió chói tai vang lên. Bản thân sương mù vốn đã được bố trí cấm chế thần diệu nhưng không ngờ lại bị một trận cuồng phong này cuốn sạch không có một chút phản kháng, ở trong gió hóa thành hư ảo.
Hàn Lập một lần nữa hiện hình ở nơi xa hơn hai nghìn trượng, hắn quay đầu nhìn lại chỗ cũ thì trong lòng không khỏi cả kinh. Hắn chỉ thấy nơi đó vốn vụ hải nồng đậm không nhìn thấy cuối mà giờ phút này không còn sót lại chút gì, tất cả đã trở thành một thế giới đầy cuồng phong, tiếng gió thét gào liên miên không dứt. Vô số phong nhận mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy như mưa bay múa đầy trời. Trường phong bạo này vô cùng kinh khủng, một số khôi lỗi cùng quỷ binh đang tranh đấu lúc nãy không kịp trốn đi thì lúc này đã bị cuốn vào trong gió không ngừng đau khổ giãy dụa nhưng đều không thể thoát ra. Phút chốc nơi đó truyền ra tiếng nổ vang cùng tiếng kêu thảm thiết, vô luận là khôi lỗi hay âm giáp huyền quỷ đều thi cốt vô tồn. Chỉ có bát đại quỷ vương trên người còn tỏa hắc quang vẫn cố liều mạng ngăn cản, nhưng tình trang cũng nguy hiểm trùng trùng
Mỹ phụ nhìn thấy tình cảnh này thì sắc mặt trở nên khó coi vô cùng, bỗng nhiên trong miệng phát ra một tiếng kêu bén nhọn, nhất thời bát đại quỷ vương hô ứng kêu lên một tiếng, tám thân hình nhoáng lên miễn cưỡng hóa thành từng đoàn hắc sắc quang cầu tập chung lại một chỗ. Hắc quang đại phóng, tám khỏa quang cầu hóa thành một, bề ngoài quang cầu dị mang lưu chuyển sau đó biến thành một cự quỷ cao đến vài chục trượng. Cự quỷ này vừa hiện thân thì khẽ rung mình, chỉ sau vài lần chớp động đã thoát ra khỏi sự trói buộc của cuồng phong, sau đó lập tức lao thẳng đến chỗ mỹ phụ đầu bạc.
Lúc này trong mắt ba gã khôi lỗi lập lòe tinh mang nhìn về phía phong bạo, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì.
Tiếng bước chân nặng nề "bịch bịch bịch!" tại tận sâu trong cuồng phong truyền tới, mặt đất cũng theo đó mà rung lên, tiếng sau lại to hơn tiếng trước. Dường như có thứ gì đó đang tiến về phía đám người Hàn Lập, nhịp điệu cũng vô cùng kỳ quái.
Đám người mỹ phụ Mộc Thanh cùng ba gã khôi lỗi nhìn về phía cơn lốc, vẻ mặt ngưng trọng vô cùng. Kết quả, một lát sau đã mơ hồ xuất hiện một hắc ảnh như núi lớn ẩn hiện trong phong bạo, mỗi chốc một lớn hơn, rõ hơn. Phong bạo mãnh liệt như vậy dường như không hề có chút ảnh hướng tới hắc ảnh.
Trong mắt Hàn Lập lóe lên một tia lam mang, thoáng chốc hắn đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Trong phút chốc, tiếng rống to từ trong cơn lốc truyền tới, hắc ảnh nhoáng lên một cái đã lớn đến cả nghìn trượng hóa thành tử hồng sắc cự nhân – đây rõ ràng là tử huyết khôi lỗi của Địa Huyết lão quái. Lúc này hai gã huyết bào nhân đang ngồi trên hai vai khôi lỗi, mà phía trên đầu khôi lỗi cũng có một hắc bào nhân đang đứng – kẻ này chính là người thần bí nhất trong tứ đại yêu vuong: Lục Túc!
Vừa thấy huyết bào nhân cùng Lục Túc thì trên mặt mỹ phụ đầu bạc cùng Mộc Thanh hiện lên vẻ vui mừng. Chỉ là chưa kịp hỏi gì thì ba gã khôi lỗi phía xa trong mắt không ngừng lóe lên lục mang, tam mục khôi lỗi bỗng nhiên quát lớn: "Hai người các ngươi sao có thể còn sống sót thoát ra! Những người khác đâu?"
"Những người khác, ngươi nói là vài tên này sao?" Lục Túc nhàn nhạt nói, tay áo hắn lập tức run lên, đột nhiên bốn thứ gì đó tròn tròn từ tử huyết khôi lỗi rơi xuống.
Hàn Lập ngưng thần nhìn lại thì nhận ra đó là mấy chiếc đầu huyết hồng sắc, phía trên vẫn còn mang khôi giáp kỳ lạ.
"Ngươi đã giết chết hết bọn họ? Điều này không có khả năng! Bốn người bọn họ thực lực còn hơn chúng ta, lại có nhiều quỷ vật phụ trợ như vậy…" Vừa thấy mấy chiếc đầu, tử giáp khôi lỗi cả kinh, tỏ vẻ không thể tin nổi.
"Hắc hắc, nếu là bổn tôn của các ngươi ở nơi đây thì dưới sự liên thủ của bảy tên Kim Phù ta còn thực sự phải thối lui ba thước, nhưng sau khi phụ thân vào khôi lỗi còn có thể phát huy được một nửa thực lực của bản thân đã là không tồi, nhưng làm sao có thể gây khó dễ cho ta! Lam đạo hữu, Mộc đạo hữu, lập tức giết chết hết bọn họ, không để lại một mống!" Lục Túc cười lanh rồi lên tiếng phân phó, sát khí trùng thiên.
Tam mục khôi lỗi nghe được lời này trong mắt hiện vẻ kinh hoảng, hắn quát lên một tiếng chói tai:
"Chạy! chia ra mà chạy!"
Vừa dứt lời thì ba gã khôi lỗi liền thúc dục quái thú dưới thân hóa thành ba đạo kinh hồng nhan sắc khác nhau bắn đi ba phía, chỉ sau vài lần chớp lên đã ra xa cả mấy trăm trượng. Quái thú bọn chúng ngồi không ngờ lại am hiểu độn thuật quỷ dị, quả là kỳ lạ!
Nhưng đám người Lục Túc tựa hồ đã sớm bàn bạc kỹ lưỡng, trong miệng mỹ phụ phát ra tiếng cười quái dị, bỗng nhiên hóa thành một cỗ khối nhẹ bắn thẳng đến tử giáp khôi lỗi, quỷ ảnh phía sau lưng nàng cũng hóa thành một đoàn ô mang theo sát phía sau. Mộc Thanh chân đạp kim hoa, nhất thời một hắc sắc quang trận hư không xuất hiện, thân hình nàng lập tức biến mất rồi lại xuất hiện cách song thủ khôi lỗi không xa.
Một gã huyết bào nhân hét dài một tiếng rồi hóa thành tử hồng quang diễm bỗng chốc kéo dài cả trăm trượng, truy đuổi tam mục khôi lỗi.
Tiếng hô của cả ba vẫn còn văng vẳng thì bóng người đã biến mất không thấy đâu. Trong nháy mắt, tại chỗ cũ chỉ còn Hàn Lập, hai người Nguyên Dao Nghiên Lệ cùng hơn mười cao giai yêu vật.
Hàn Lập thấy như vậy thì trong lòng khẽ động.
Đúng lúc này, bên tai hắn truyền đến thanh âm của Nghiên Lệ.
"Hàn đạo hữu, nhân cơ hội này chúng ta chạy trốn thôi, những yêu vật còn lại ở đây không có khả năng ngăn cản ngươi chứ?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT