Sau một tiếng sét nổ váng trời, ngân hồ thô to đã dễ dàng lao vào trong hỏa cầu lớn.
 
Ngay lúc đa phần mọi người cho rằng ngân hồ hình cung kia nhất định sẽ xuyên thủng hỏa cầu thì đột nhiên không thấy một chút dấu vết gì của lôi điện từ nó nữa, cảm giác như đã hoàn toàn bị cắn nuốt.
 
Lôi Lan cả kinh, hỏa cầu kia nhanh chóng đã tới trước mặt, thanh thế vô cùng kinh người.
 
Ngay sau khi chần chờ chốc lát, thân hình nữ tử này chợt lóe lên, hai cánh phát ra tầng tầng lôi quang bao bọc lấy cả thân thể. Tại giữa lôi quang, một thân hình bạch điểu trắng bạc biến ảo hiện ra. Trên cổ ngân điểu này có một cái vòng hình cổ quái, trên cái vòng lại gắn một chiếc hồ lô vàng rực cao chừng ba tấc.
 
Nữ tử này không ngờ cuối cùng lại quyết định sử dùng đòn mạnh nhất của mình là thuật biến thân để đánh bại đối phương.
 
Hỏa cầu lớn kia vừa thấy bạch điểu xuất hiện thì nhất thời đình chỉ muốn đổ nhào xuống. Thế nhưng ngay lập tức môt loạt âm thanh ầm ù phát ra, hỏa cầu đột nhiên biến ảo, cũng hóa thành một hỏa điểu đỏ đậm.
 
Hình thể của hỏa điểu lớn hơn rất nhiều so với bạch điểu kia. Nhưng là bạch điểu không hề lộ vẻ sợ hãi gì, thân thể đột nhiên cuồng trướng lên, biến hóa một chút, hiện ra hình dáng của một nhân điểu mang theo vô số lôi quang, hung hăng lao thẳng tới hướng đối diện.
 
Hỏa điểu cũng không có gì là sợ hãi, ngọn lửa trên người như nóng hơn, một đôi lợi trảo cũng giơ lên, những mũi tên lửa nhọn hoắt theo đó bắn ra.
 
Dưới hai đôi cánh khổng lồ của hai con chim, một màn hào quang chói lòa che lấp gần như toàn bộ bầu trời phía trên kỹ tràng. Một màn tranh đấu kịch liệt giữa hai bên đã chính thức bắt đầu.
 
Máu tươi, linh vũ thỉnh thoảng rơi từ trên cao xuống.
 
Thế nhưng chưa đến mặt đất thì những giọt máu và linh vũ này liền biến mất vô ảnh vô tung.
 
Điều khiến nhiều người kinh ngạc chính là, với tu vi sơ giai của Lôi Lan, sau khi biến thân thành bạch điểu lại có thể chiến đấu ngang ngửa với hỏa điểu kia, hơn nữa chiến ý càng lúc càng mạnh mẽ.
 
Dưới sự công kích mạnh mẽ của hỏa trảo, lôi điện hình cánh cung của bạch điểu tỏ vẻ lãnh đạm nhưng uy lực dường như muốn lớn hơn nhiều so với lúc trước.
 
Lam mang trong mắt Hàn Lập chớp động, nhìn chằm chằm không chớp vào bạch điểu trên không trung, khóe miệng lộ ra một tia kỳ quái.
 
Người khác nhìn không phát hiển ra nhưng với linh mục của hắn có thể nhìn rõ mồn một. Bạch điểu kia nhìn như là đang dấu dấu giếm giếm một công pháp gì kỳ bí trong làn điện quang khiến cho lôi điện tăng thêm uy lực mạnh mẽ như vậy.
 
Thế nhưng thực tế tất cả là nhờ vào cái hồ lô màu vàng ba tấc kia thỉnh thoảng bắn ra vài tia điện quang màu tím. Những tia điện quang này khi tiếp xúc với ngân quang do thân thể bạch điểu sinh ra liền dung nhập vào trong đó không thấy bóng dáng.
 
Dần dần lôi điện hộ thân xung quanh bạch điểu do Lôi Lan biến thành từ màu ngân bạch chuyển dần sang màu tím nhạt.
 
Xem ra tử quang này có rất nhiều lai lịch.
 
Hồng Sa ngoài ý muốn bị áp chế dần dần rơi vào thế hạ phong, trong lòng cực kỳ kinh sợ.
 
Mặc dù nàng hiển nhiên không biết đối phương dùng thủ đoạn gì, nhưng đoán chắc phải có gì đó ám muội, bằng không lấy tu vi mà nói, đối phương không thể là đối thủ của nàng được.
 
Đúng lúc này, bên tai nàng truyền tới âm thanh của một nam tử. Thanh âm tuy không lớn nhưng nữ tử này nghe được thì trong lòng nhộn lên một phen. Lúc này nàng cuối cùng cũng không chần chờ nữa, hai cánh khẽ buông xuống, chuẩn bị dùng sát chiêu thí luyện của mình. Trên đỉnh đầu hỏa ô xuất hiện một chiếc linh vũ dài bắn vụt ra.
 
Khúc khích vài tiếng, linh vũ chợt biến ảo thành một hỏa điểu độc nhất vô nhị. Tiếp đó hỏa điểu há mồm, một khối hỏa cầu lập tức phun ra, tiến thẳng vào giữa quầng lửa to lớn.
 
Cục diện ngay lập tức có chút thay đổi. Vừa mới chiếm được chút thượng phong, đột nhiên lại bị hỏa điểu lấy lại thế trận, bằng điểu lập tức nổi giận, phát ra một tiếng kêu dài.
 
Theo đó những tử điện hình cung phát ra nhiều hơn, mạnh mẽ hơn, khiến cho không khí phụ cận vặn vẹo.
 
Hào quang dày đặc khiến cho hỏa điểu và bạch điểu trở nên mờ ảo trước mắt mọi người.
 
Thế nhưng lúc này đa phần đều có thể nhận ra bạch điểu đang mất dần ưu thế, rơi vào hạ phong ngày một nhanh, căn bản không trụ được bao lâu nữa. Thậm chí có thể bị trọng thương mà rơi xuống.
 
Đúng lúc này, Hàn Lập vốn đang đứng bất động quan sát, đột nhiên hai cánh hiện ra, sau một tiếng sét, hóa thành một đạo thanh bạch điện biến mất tại chỗ.
 
Cơ hồ ngay lúc đó, tại một chỗ khác, một bóng đen đứng giữa mọi người cũng chợt lóe lên, không một tiếng động biến mất tại chỗ.
 
"Bịch" một tiếng, một đạo kiếm quang màu vàng dài hơn mười trượng từ trong hư không thoáng hiện, hướng lôi điện hình cung trảm xuống.
 
Kiếm quang chưa tiếp cận mục tiêu thì đột nhiên một đạo bạch ngân hiện ra chặn lại, kèm theo một tiếng ông minh thê lương.
 
Hỏa diễm cùng với bạch ngân điện hồ phảng phất lập tức tiêu tán.
 
Giữa chiến đoàn hỏa điểu cùng bạch ngân điểu chỉ cảm thấy kim quang chợt lóe lên, một cái gì đó sắc bén dị thường không chút khách khí trảm thẳng xuống đầu mấy người.
 
Họ căn bản không thể ngăn cản.
 
Nhị điểu kinh hãi, bất chấp tất cả, đồng loạt thu thần thông về rồi cùng bắn ra phía sau né tránh.
 
Kiếm quang thật lớn len vào giữa hai người, theo đó một đạo bạch ngân lưu lại như tàn ảnh bị xẻ làm đôi, lập tức thoát ra một cỗ lực lượng vô cùng lớn.
 
Phụ cận cuồng phong gào thét, đại lượng thiên địa nguyên khí nhất tề hội tụ về phía bạch ngân, phảng phất như đem một trảm này gợi mở không gian.
 
Những người xem được một trận đại loạn. Nhị điểu đã trở lại hình người, chỉ là trên mặt vẫn đầy vẻ kinh nghi.
 
"Ngươi không phải là đối thủ của nữ tử này, không nên đấu nữa." Một âm thanh thản nhiên từ phía sau truyền tới Lôi Lan.
 
Nàng biến đổi sắc mặt, vội quay đầu lại chỉ thấy một gã thanh niên lặng yên đứng phía sau.
 
Đúng là Hàn Lập. "Mới vừa rồi là Hàn huynh xuất thủ?" Lôi Lan có chút hoảng sợ.
 
Uy lực của đạo kiếm quang vừa rồi khiến nữ tử này tưởng rằng người đó ắt hẳn phải là một vị linh suất cấp.
 
Không gian lúc này đã trở lại bình thường, nhưng Hàn Lập vẫn giữ vẻ lãnh đạm, không trả lời Lôi Lan mà đưa mắt nhìn về phía đối diện.
 
Lôi Lan ngẩn ra, cũng nhìn lại theo hướng đó.
 
Lúc này nàng mới phát hiện Hồng Sa cũng đang nửa cười nửa không nhìn về phía này.
 
Không biết từ bao giờ phía sau đối thủ của Lôi Lan cũng xuất hiện một thanh niên mặc hồng sam, khuôn mặt âm lệ, không chút biểu cảm.
 
Đây đúng là Chúc Âm Tử, cũng là người đáng cảnh giác nhất trong đám Xích Dung tộc.
 
Trong lòng Lôi Lan không khỏi cảm thấy khẽ run.
 
"Hàn huynh, nghe nói huynh một mực tu luyện ở hải ngoại, mới trở lại Thiên Bằng tộc. Tại hạ có chút tò mò, mong Hàn huynh chỉ giáo." Khóe miệng Chúc Âm Tử khẽ động.
 
Vừa rồi Hàn Lập ra tay ngăn cản hai người, trong lòng hắn đã trầm xuống. Biết thần thông đối phương chắc chắn không phải chuyện đùa, nhưng là vì muốn rõ ràng chi tiết hơn về đại địch này nên hắn vẫn muốn hướng Hàn Lập khiêu chiến theo đúng như an bài.
 
Chúc Âm Tử đương nhiên không phải là người mà Hồng Sa mấy người có thể so sánh.
 
Hắn vừa xuất hiện trên không trung, ngay lập tức bị không ít người nhận ra. Lúc này nghe được khẩu khí muốn khiêu chiến với Hàn Lập của hắn, không ít người giật mình kinh ngạc, nhưng ngay sau đó là tỏ vẻ hưng phấn vô cùng. Thần thông bực này mà đồng bối giao thủ thì không phải ai cũng có cơ duyên nhìn thấy.
 
Nghe được Chúc Âm Tử nói vậy, Lôi Lan khẽ nhướng mày, thần sắc nàng tỏ ra đã hiểu rõ. Nữ tử này rốt cuộc đã thấy rằng mình đơn giản chỉ là mồi nhử.
 
"Cùng các hạ giao thủ? Không có hứng thú!" Hàn Lập cười nhạt.
 
"Hắc hắc, nếu đã đi vào nơi đây, các hạ không còn nhiều lựa chọn nữa rồi."
 
"Hàn huynh, tiếp chiêu!" Bàn tay nam tử này vừa nhấc, hồng quang chợt lóe, hóa thành một lợi trảo đỏ đậm, mười ngón tay trong suốt đỏ rực trông như thạch điêu bị nung cháy rực lên.
 
Hàn Lập nhướng mày, không nói thêm gì nữa, nhìn bộ dáng của Chúc Âm Tử, cảm giác như hắn chỉ tùy tiện vung tay một cái.
 
Vài tiếng bạo minh xé gió phát ra, hào quang từ năm ngón lợi trảo chợt lóe lên rồi biến mất không thấy tăm hơi.
 
Thần sắc Hàn Lập chợt động, bỗng nhiên một cánh tay đồng dạng hướng trước người, cả năm ngón tách ra chắn phía trước.
 
Đột nhiên ở mười trượng trước người Hàn Lập, không gian kịch liệt chấn động, năm mũi nhọn từ lợi chảo chợt hiện ra.
 
Vừa thấy năm đạo mũi nhọn, sắc mặt Hàn Lập chợt biến. Nguyên trước chỉ là những mũi nhọn dài khoảng một thước, vậy mà khi hiện ra lần nữa đã trở thành những cự lao dài cả trượng, hơn nữa còn đang không ngừng thu nạp linh khí bốn phía, cuồng trướng ra xung quanh.
 
Mũi nhọn chưa đến gần mà Hàn Lập đã cảm thấy một linh áp mạnh mẽ kinh người. Nếu tu vi hơi thấp một chút sợ rằng chưa chạm vào mấy mũi cự lao kia thì cả thể xác và tinh thần đã bị linh áp này đè cho cứng nhắc, không thể nhúc nhích.
 
Trong lòng âm thầm giật mình, năm ngón tay che trước người Hàn Lập bỗng nhiên linh quang chợt lóe, một toàn núi nhỏ đen sì trống rỗng hiện ra, ngay lập tức biến thành một hòn núi lớn hơn mười trượng.
 
Ngọn hắc sắc phong chắn trước mặt Hàn Lập, nghiêm mật phòng hộ.
 
Bang bang vài tiếng trầm đục vang lên, hồng mang khẽ lóe, cả năm đạo cự lao đều nhằm thẳng vào tòa núi nhỏ.
 
Một cỗ nhiệt hỏa lan tràn xung quanh nơi Hàn Lập đứng khiến hắn dâng lên một cảm giác khó chịu.
 
Nhưng hắc sắc phong kia lại ổn định tại chỗ, tựa hồ không hề mảy may bị ảnh hưởng.
 
"Ồ" Chúc Âm Tử nhìn thấy cảnh này thì có chút ngạc nhiên.
 
Thần niệm của Hàn Lập hướng về phía đối thủ, sắc mặt hắn ngay lập tức trầm xuống.
 
"Ba" một tiếng, hắn vỗ vào ngọn núi.
 
Nhất thời ngọn hắc sắc phong quay tròn, phía mặt vừa bị trảm kích quay về hướng Hàn Lập.
 
Chỉ thấy mặt ngoài chỗ đó xuất hiện năm viết xước nhỏ, nhưng hoàn lại giống như có dấu hiệu đang bị ăn mòn dần.
 
Một tiếng hừ lạnh, bàn tay đen sì như thiểm điện đặt lên trên đỉnh ngọn núi.
 
Một màn khó tin xuất hiện, ngọn tiểu phong toàn thân bao phủ bởi một trận ô quang, nơi nào ô quang đi qua thì ngân trảo nơi đó biến mất, tiểu phong tại đó cũng khôi phục lại hình dáng ban đầu.
 
"Nếu Chúc huynh nhất định phải lãnh giáo, tại hạ cũng đành phải luận bàn một phen." Hàn Lập nói xong thân hình thoáng lên một cái, người bỗng xuất hiện bên cạnh tòa tiểu phong.
 
Hai cánh phía sau vừa động, một chích màu xanh ở sau lưng bỗng hiện ra.
 
Đồng thời ầm ầm ù ù vài tiếng nổ phát ra, sau đó tại bốn phía quanh Hàn Lập, bốn đạo phong trụ màu xanh phóng lên cao, không ngừng gào thét.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play