Hàn Lập vừa thấy cảnh này, mắt đảo qua nhìn, sau đó tập trung nhìn xuống thủy đàm.
Thủy đàm trong suốt, trừ mấy thứ lặt vặt, hoàn toàn không có gì kì quái.
Hàn Lập chỉ cảm thấy kinh ngạc là lúc Lam thành chủ đánh giá ba người cao gầy xa lạ trước mặt, đột nhiên hỏi :
"Nghe nói Ngân Nguyệt lang tộc có một vị tam thủ lang yêu biến dị, trong tộc được trợ giúp, đem tam khỏa đầu phân biệt tu thành ba phân thân, từng cái đều có tu vị Nguyên Anh đại thành. Ba hóa thân liên thủ có thể ngăn cả được một Hóa Thần kỳ, chẳng lẽ là các ngươi?"
Ba người gầy nghe kia Lam thành chủ hỏi, đều cười, trong đó có một người mở miệng cười trả lời :
"Không ngờ huynh đệ chúng ta đều phải rơi vào cảnh này. Đúng vậy, chúng ta chính là Tam Thủ Nguyệt Lang, mà chúng ta cũng đã nghe đại danh của Lam thành chủ đã lâu, không bằng cứ luận bàn một phen, thế nào?"
"Hừ, lão phu bây giờ không có thời gian làm chuyện này. Tiêu đạo hữu, một mình ngươi chạy vào trong cốc, vậy là ý gì?" Lam thành chủ không đáp lại sự khiêu khích của người kia, mà quay sang chất vấn người thiếu phụ.
"Có ý gì? Không phải Hoàn tiền bối đã nói sao, người của Linh tộc đang tiến hành vào đàm bắt người, đương nhiên muốn lập tức ngăn cản"
Cung trang thiếu phụ cười đá.
"Thật sau, Tiêu đạo hữu thật là có lòng. Được, nếu đạo hữu đã muốn thì cứ mời vào. Lam mỗ sẽ dẫn dắt mọi người ở ngoài đầm, ngăn cản người của Linh tộc, thế nào?"Lam thành chủ nhìn chằm chằm thiếu phụ, lại nhìn thủy đàm, cười hắc hắc nói.
Cung Trang thiếu phụ ngẩn ra, nhưng ánh mắt lại nhìn Lam thành chủ và mấy tên tu sĩ Nguyên Anh kia, cười khẽ lên.
"Đạo hữu đã không đi, thiếp thân cũng sẽ không dám dẫn người vào! Nếu như Lam huynh đã đến đây, thì cơ hội đương nhiên nhường lại cho Lam huynh! Đạo hữu sẽ không thật sự muốn một nữ tử nhu nhược tiến xuống dưới chứ. từ lâu đã nghe Lam huynh có một kiện ích thủy ngọc tê giác, thần kỳ vô cùng, dùng để tiến vào quang đầm nói chừng rất có tác dụng"
"Để ta vào cũng được, ngươi lập tức mang những người khác rời khỏi Hỗn Độn cốc. rồi lão phu sẽ đi xuốn" Khuôn mặt Lam thành chủ trở nên âm trầm, giọng nói cũng lạnh lùng.
Cung Trang thiếu phụ nghe Lam thành chủ không chút khách khí, sắc mặt hơi đổi, hừ lạnh một tiếng, cũng không nói gì.
Mục đích hai người giống nhau, quyết sẽ không nhân nhượng trong thời khắc này.
Khóe môi Lam thành chủ khẽ nhúc nhích, đang truyền âm nói chuyện với lão đầu phía sau, ánh mắt nhìn thiếu phụ dần dần không tốt.
Đối diện, trừ thiếu phụ cùng với ba gã gầy, cũng chỉ có ba gã yêu tu biến hóa khác.
Mà trừ Lam thành chủ và đầu đà ra, còn có bảy tám tu sĩ Nguyên Anh, rõ ràng là chiếm thế thượng phong rồi.
Bây giờ đã không còn ai tới nữa, hiển nhiên những người này đều đã bị Linh tộc cản lại, trong khoảng thời gian ngắn, hai bên đều không có viện binh.
Chỉ cần có thể cướp đi cái thứ kia trước một bước, thì cái hiệp gì chia đều gì đó, căn bản là không cần tuân thủ.
Bởi vì ai cũng rõ ràng, hiệp nghị lúc trước chẳng qua chỉ là một cái lý do để hai bên vịn vào mà thôi.
Cung Trang thiếu phụ phát giác ra đám người Nhân tốc muốn ra tay trước, lông mày khẽ nhướng lên, cũng dùng bí thuật nhắc nhở những người khác, hơn nữa, tay ngọc trong ống tay áo run lên, giống như có thứ gì đó rơi vào trong lòng bàn tay.
Không khí vô cùng khẩn trương, hai bên cũng hết sức căng thẳng! Đột nhiên, mặt đất gần thủy đàm đột nhiên hà xuống, thủy đàm lúc đầu yên tĩnh dị thường, đột nhiên rung động kịch liệt, tiếp theo, một tia sáng từ trên mặt nước bắn lên tận trời, rớt xuống chụp trúng đám người Yêu Nhân kia.
Nham thạch gần đó mỗi lần bị tia sáng này đánh trúng, lập tức bị kích động, chảy ào ào ra.
Đám người hai tộc chấn động, đêu thi triển thần thông hoặc pháp bảo để ngăn cản tia sáng.
Lúc này, dưới mặt nước trong suốt kia nổi lên một tia ánh sáng chói chang, phảng phất như xuất hiện một mặt trời, từ từ dâng lên khỏi mặt nước. Mà trong lúc thủy đàm rung động, thì một sức nóng cực động không thể chịu nổi xuất hiện, phảng phất làm cho toàn bộ thủy đàm trong tia sáng ấy như đang sôi lên.
"Xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ là đảo quỷ phía dưới Linh tộc?" Trốn trên không trung, Hàn Lập nhìn thấy hết tất cả tình hình phía dưới, đầu tiên là bị tia sáng kia làm cho luống cuống tay chân, sau đó thấy mặt nước xuất hiện sự khác thường, không khỏi hoảng sợ.
Không riêng gì hắn, đám người của thiếu phụ và Lam thành chủ cũng hoảng sợ, nói nhỏ không ngừng.
"Không đúng, tia sáng này không phải chỉ ẩn dấu dưới nước sao? Tại sao lại rời khỏi mặt nước, chẳng lẽ." Lam thành chủ hiển nhiên là tương đối quen thuộc với thủy đàm này, thất thanh nói ra cái gì đó. Nhưng hắn còn chưa kịp nói xong, thì mười cột sáng đột nhiên bắn lên khỏi mặt nước, rồi bỗng nhiên quẹo qua, lao thẳng xuống đám người Yêu Nhân kia, tốc độ rất nhanh, cơ hồ chỉ trong giây lát.
Pha đánh lén khó lòng phòng bị này, làm cho người hai tộc không kịp đề phòng, lập tức hoảng hốt.
Trừ thiếu phụ và Lam thành chủ có tu vị thâm hậu một chút, thì đám người kia thấy tình thế không ổn liền thi triển bí thuật bỏ chạy. Trừ ba người gầy kìa thì không biết thi triển loại nào, yêu tu biến hóa và tu sĩ Nguyên Anh bị cột sáng kia chạm trúng, liền biến mất vô tung vô ảnh, ngay cả một dấu vết cũng không để lại. Không quản hắn có pháp thuật hộ thân hay là pháp bảo phòng hộ gì, đại khái là tất cả đều không có hiệu quả.
Nhìn thấy cảnh này, đám người thiếu phụ kinh sợ, nhưng bọn họ chưa kịp hiểu gì, thì đã nghe một tiếng nổ rất lớn, một cây cột hoàng sắc chui lên từ thủy đàm, hai mặt có một ít hoa văn không thể nhìn thấy.
Đám tu sĩ Nguyên Anh đến nhiều, thì chết cũng nhiều.
Những người này đều là đệ tử tâm phúc và môn hạ của Lam thành chủ. Bây giờ thấy cây cột cổ quái này chui lên khỏi mặt đất, vậy khẳng định là có liên quan đến việc này, vì thế liền thét lớn một tiếng : " Là yêu nghiệt phương nào, dám ra tay độc ác thế"
Ngay khi hắn nói xong, nhất thời những tiếng xoẹt xoẹt vang lên, liên tiếp năm đạo tiểu kiếm ngao lam sắc bắn ra, nhoáng một cái, đã hóa thành những cự kiếm khổng lồ.
"Chém!" Lam thành chủ lạnh lùng thốt ra.
Năm cây kiếm chợt lóe, liền biến thành năm đạo cầu vòng lao thẳng đến cây cột, bao quanh lấy cây cột, liên tiếp bổ xuống.
"Ầm .ầm ." Những tiếng nổ liên tiếp vang lên, cây cột bị chém hai đoạn, trên mặt còn lưu lại vết kiếm khí.
Hai đồng tử của Lam thành chủ co rút lại, bấm niệm pháp quyết, vội vàng gọi năm cây kiếm về.
Đúng lúc này, trên vết kiếm chợt phun ra một chất lỏng màu xanh biếc, tản ra một mùi tanh cực kỳ cổ quái.
Lam thành chủ để cho cự kiếm xoay quanh không ngừng trên đỉnh đầu, ánh mắt đảo qua cây cột màu vàng kia, trên cơ mặt không khỏi co giật vài cái.
Uy lực của cự kiếm thế nào, hắn đương nhiên biết rõ ràng nhất.
Đừng nói là một cây cột này, ngay cả một ngọn núi nhỏ, cũng bị một kiếm chẻ đôi dễ dàng.
Nhưng cây cột này không bình thường, nhìn mặt ngoài thậm chí còn có đạn tính nhất định, giống như một vật còn sống.
Thấy Lam thành chủ ra tay không có hiểu quả, Cung Trang thiếu phụ cũng không làm liều, trên mặt tất cả đều là biểu tình kinh nghi.
Một tiếng rống từ dưới mặt nước truyền lên, phảng phất như có ai đang ngâm mình trong đó, và như vừa mới tỉnh lại.
Theo tiếng động quái dị này, cây cột đã yên lặng lại, nhưng dưới đầm nước, lại bay vụt ra một quang cầu có đường kính hơn mười trượng.
Cả quang cầu tỏa ra bạch quang chớp động, mà ở giữa có một viên cầu màu vàng rực rỡ.
"Lạc Dương tinh".
Khi vừa thấy quang cầu kia, tên đầu đà phía sau Lam thành chủ chợt lên tiếng, nhưng lời này vừa ra, hắn lập tức hối hận, không hề lưỡng lự nhảy ra, hoán thành một đạo cầu vòng bạch sắc lao đến bảo vật này.
Nghe thấy mấy chữ "Lạc Dương tinh" này, thiếu phụ và ba gã gầy cũng sửng sốt, sau đó lập tức vui mừng.
Sau một tiếng quát, thân hình thiếu phụ chợt lưu chuyển, hóa thành một con Hắc Hỏa Phương lao lên vật kia. Mà ba gã gầy kia đã hợp thành một, rồi hóa thành một đạo ngân quang theo sát.
Lam thành chủ không biết vì nguyên nhân gì, nhưng trên mặt do dự và vẫn đứng yên tại chổ không ra tay.
Còn Hàn Lập núp trên không trung, chớp mắt vài cái, rồi cũng không có bất kỳ hành động gì.
Mục tiêu của hắn rất đơn giản, chính là vì thần huyết mà đến, những thứ khác dù có trân quý thế nào cũng không mạo muội ra tay, để lộ hành tung.
Động tác của thiếu phụ, rõ ràng là đã chậm hơn đầu đà một nhịp.
Đầu đà biến thành một cầu vòng, lao đầu vào giữa bạch quang cầu, chụp lấy "Lạc Dương tinh".
Nhưng trong nháy mắt, dị biến đã nổi lên.
Một cổ hấp lực vô hình thật lớn đột nhiên xuất hiện bốn phía quang cầu, làm cho thân hình đầu đà ngưng lại.
Không chờ cho hắn kinh hãi để điều động pháp lực chống đỡ lại, thì quần áo trên người đầu đà đã xuất hiện và cái phù ngân sắc quỷ dị, rồi cuốn lấy thân hình của hắn, lôi vào nước sôi trong đầm, không thấy bóng dáng.
Chỉ còn lại quang cầu trên không trung mà thôi.
Thiếu phụ cùng ba gã gầy đang lao đến, thấy được cảnh này, giật mình hoảng hốt, vội vàng xoay người bắn ngược lại, nhanh chóng bay trở lại bên cạnh thủy đàm, rồi dùng ánh mắt sợ hãi nhìn về phía thủy đàm.
Mà Lam thành chủ tựa hồ như đã nhìn thấu cái gì đó rồi, sắc mặt dần trở nên khó coi một cách dị thường.
Ngay lúc này, lại một tiếng nổ ầm ầm vang lên từ phía thủy đàm, tiếp theo là cây cột độc nhất vô nhị kia lao tới.
Lúc đó, phảng phất như tiếng hô kêu gọi, từ trong thủy đàm bắt đầu truyền ra, hơn nữa càng lúc càng lớn, càng lúc càng gần.
Mười cây trụ vàng trong thủy đàm dưới tiếng hô này, bắt đầu chiến đầu kịch liệt.
Lam thành chủ đột nhiên quay người lại, hóa thành một đạo lam sắc nhắm thẳng đến hướng cốc khẩu mà đi, sau đó liền biến mất trong sương mù.
Hành động này của hắn, làm cho Cung Trang thiếu phụ cùng với Hàn Lập ngẩn người, nhưng Hàn Lập cũng nhíu mày, thân hình bắt đầu phiêu động.
Cung Trang thiếu phụ và ba gã gầy nhìn nhau, vẻ mặt ngưng trọng, nhưng vẫn không rời đi.
Kết quả, thủy đàm trong nước bắt đầu xoáy cực nhanh, trong nháy mắt đã tạo thành một vòng xoáy khổng lồ.
Cùng lúc đó, mười cái trụ đồng thời phóng lên, sau đó lại đồng thời họp lại thành một, bỗng chốc đã cao hơn vài chục trượng.
Cùng lúc đó, mặt đất nứt ra, bùn đất quay cuồng, và hai con quái vật lớn từ mặt đất thủy đàm chui lên.
Hàn Lập đang bay lên cao, đưa mắt nhìn xuống dưới.
Vừa thấy rõ bộ mặt của hai con quái vật này, Hàn Lập nhất thời trợn mắt há mồm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT