Sau khi mẫu thân mất, Thúy Lan lớn lên dưới sự chăm sóc của phụ thân mình, từ nhỏ nàng đã quen thuộc với việc làm đồ sứ. Những năm gần đây, nàng học cách nặn gốm từ các gia gia trong làng, ai cũng khen nàng có năng khiếu. Thúy Lan hiểu rằng việc nung một màu sắc chưa từng xuất hiện là một điều vô cùng khó khăn.
Trác Lương lại thở dài: “Đúng vậy, rất khó, nhưng bắt buộc phải làm được. Lần này ta bị gọi đến Lò Ngự là vì nhóm thợ trước đã bị tống vào đại lao rồi.”
“Gì cơ! Phụ thân! Sao lại có chuyện như vậy, không nung được thì bị giam vào ngục! Chúng ta phải làm sao đây?” Ban đầu Thúy Lan còn choáng váng, sau đó lập tức hoảng sợ: “Phụ thân, con không muốn người vào trong đại lao đâu! Người đừng đi, chúng ta đi trốn đi, trốn thật xa, có được không?”
Trác Lương lắc đầu, cười chua chát: “Bé ngốc ơi, khắp thiên hạ này đều là đất của Thánh thượng, trốn được đến đâu chứ. Hơn nữa, nếu ta có thể nung được men đỏ, những thợ gốm trước cũng có thể lập công chuộc tội mà được thả ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT