Thấy chú hai rời đi, Cận Mộc Đồng như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm. Cô ngồi xuống ghế, ánh mắt dừng lại trên Bức Tranh đặt trên bàn trà.
Cô cầm Bức Tranh lên rồi cười khổ: "Tôi đã từ chối chú hai rồi, bây giờ thì thật sự đúng là đã không còn đường lui nữa."
Khi lòng cô đang rối bời thì giọng nói nhẹ nhàng lại vang lên kèm theo một tiếng cười khẽ: "Yên tâm."
Chỉ một câu đơn giản như vậy thôi nhưng nó lại như có ma lực đặc biệt khiến cho tâm trạng đang căng thẳng của Cận Mộc Đồng dịu lại.
Giọng nói từ Bức Tranh dường như hiểu được tâm trạng của cô, chàng chủ động nói: "Theo lý thuyết mà nói thì một cửa hàng đồ cổ chỉ cần có những món cổ vật tốt thì vẫn có thể kinh doanh được, chỉ là hiện tại..."
Bức Tranh không nói hết nhưng Mộc Đồng đã hiểu ý của nó, cô cũng có chút ngại ngùng: "Những thứ đồ tồn kho này đều là do ba của tôi để lại, có cái cũng là do tôi mua, bọn tôi vốn không hiểu biết gì về ngành này cả, cũng bởi vì vậy nên mới bị hố."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play