Gân xanh ngay lập tức nhảy lên trên trán của Vương Dương, anh ta rất là không cam tâm, nhưng lại không có cách nào khác. Ai bảo anh ta coi thường người ta cơ chứ, cứ nghĩ là đồng nát, không ngờ lại là vàng ròng.
Anh ta cắn răng, cực kỳ không tình nguyện nhưng vẫn phải thừa nhận: "Tiểu thư Cận, thành thật xin lỗi cô. Trước đây tôi đã nói năng bừa bãi, bây giờ tôi chân thành xin lỗi cô. Nam tử hán đại trượng phu, đã nói thì phải giữ lời. Trước đây tôi đã cược nếu tôi thua thì tôi sẽ làm việc cho cô ba tháng, tôi nói được làm được."
Cận Mộc Đồng vẫn luôn cố nhịn cười, nghe anh ta nói vậy, cuối cùng thì cô cũng không nhịn được mà bật cười: "Ha ha, không cần đâu, vụ cá cược này vốn chỉ để nói cho vui thôi. Giáo sư Phương chịu dạy tôi đã là một chuyện quá tốt rồi."
Giáo sư Phương cũng cười lớn: "Ha ha ha, tỉ mỉ, kiên nhẫn và khiêm tốn. Gặp được một học trò như em, đúng là vận may của thầy. Còn chuyện có thực hiện cá cược hay không thì là chuyện của mấy đứa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT