Ngươi nói xem cuộc đời này đôi khi thật chẳng công bằng. Có người dễ dàng hưởng thụ cuộc sống nhung lụa, gấm vóc, gối nệm êm ái, còn có người lại phải vật lộn dưới địa ngục đến tám mươi mốt lần mới mong có được những ngày tháng bình yên.
Nếu có thể, Khương Đào Hoa rất muốn làm một mỹ nhân chỉ cần dựa vào nhan sắc để sống, chẳng cần làm gì, chỉ việc nũng nịu, thêu thùa hoa lá, tự nhiên sẽ có người bao bọc nàng cả đời giàu sang.
Đáng tiếc, giấc mơ đẹp đến nỗi khiến người ta bay bổng nhưng thực tế lại luôn tàn khốc đến mức khiến người ta ngã tan tành. Tỷ như lúc này, chẳng biết tin đồn từ đâu lan ra, nói rằng Khương nương tử ở Tranh Xuân các bệnh tật mà vẫn ra phố âm thầm sống chung với nam tử, khiến giờ đây có người cầm bức họa của nàng đi khắp nơi tìm người.
Đào Hoa nghe mà giật thót mình, thầm nghĩ ngày hôm đó chẳng lẽ có họa sĩ nào đã ghi nhớ dáng vẻ của nàng sao? Thế thì gay go rồi, vạn nhất để Cảnh Vương phát hiện, chẳng phải Thẩm Tại Dã sẽ giết nàng trước để trừ hậu họa sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT