Thẩm Yên tức đến mức liền thẳng tay ném chiếc loa Bluetooth trong tay vào thùng rác. Đây là loại tra nam tuyệt thế gì vậy chứ, lại còn muốn đá cô để đi ăn bám người khác.
Cô đã lớn đến từng này, cũng chỉ có thời cấp hai từng nghe người ta chửi nhà mình là trọc phú, nói cô là con gái nhà trọc phú, ngoài tiền ra thì chẳng có gì sất. Ấy vậy mà giờ đây, đây lại là lần đầu tiên cô bị người khác chê là nghèo, vì cô không mua nổi nhà ở thành phố S mà đòi chia tay cô, vì cô ăn mặc rẻ tiền mà đòi chia tay cô.
Cô thật sự tức chết đi được. Cô ăn mặc rẻ tiền… cô là một sinh viên đại học, mặc quần áo mấy chục tệ, chuyện này có gì không bình thường sao? Chẳng lẽ có vấn đề gì à?
Với cái khả năng phán đoán này của Chung Thừa mà anh ta còn đòi đi ăn bám, anh ta có biết đường mà ăn bám không thế?
Cơm mềm có sẵn ngay miệng thì không chịu ăn, lại cứ đâm đầu đi mò trăng dưới nước.
Cô và Dương Mính không tính là quen biết, nhưng với tư cách là hoa khôi của khoa Kinh tế, cô cũng đã ít nhiều nghe qua về Dương Mính. Cô ta có ngoại hình xinh đẹp, lại dát toàn thân hàng hiệu, thế nên vừa mới khai giảng đã gây ra một trận xôn xao trong giới sinh viên mới. Mọi người cứ bàn tán qua lại, ban đầu còn đồn cô ta là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Hoa Tín, chuyện này đã gây chấn động cả khuôn viên đại học A một thời. Mọi người đều không dám tin con gái của ông lớn lại thực sự học ở trường mình. Mãi sau này vẫn là Dương Mính phải chủ động lên tiếng nói rằng cô ta đúng là có chút quan hệ với tập đoàn Hoa Tín, nhưng quan hệ không nhiều, mà chỉ là họ hàng của phu nhân chủ tịch tập đoàn Hoa Tín ở thành phố S mà thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play