“Hôm nay may thật, còn đào được cả khoai tây nữa. A Phúc, hôm nay mình ăn khoai tây nghiền nhé?” Vừa đi về hướng nhà, Tạ Duy An vừa nói với A Phúc giờ đã lớn hơn một chút.
A Phúc đã quen với những ngày được Tạ Duy An mang theo chạy khắp nơi, chỉ quay đầu kêu “ư ử” một tiếng rồi lại im lặng.
“Vậy coi như mày đồng ý nhé.” Tạ Duy An mỉm cười, “Không biết có phải vì ở đây hoàn toàn không ô nhiễm hay không mà cải bắp cũng lớn nhanh lạ thường. Đợi tới mùa thu hoạch chắc chắn sẽ được mùa. Bây giờ thời tiết càng lúc càng lạnh, lương thực sẵn có của chúng ta cũng ăn gần hết rồi. Dăm bông ăn kèm với nấm, cải bắp, khoai tây chắc cũng đủ để cầm cự qua một mùa đông…”
Vừa tính toán xong, Tạ Duy An đã về tới cổng nhà. Vừa mở cánh cửa trúc ở hàng rào, cậu định bước vào thì bỗng khựng lại vì cảnh tượng trong sân. A Phúc thì “vút” một cái nhảy khỏi tay chủ, nhanh chân chạy lên trước, vòng quanh thứ gì đó mấy vòng rồi ngẩng đầu sủa “gâu gâu” gọi Tạ Duy An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT