Sau đó, mọi chuyện đúng như lời Drew nói, tuyết bắt đầu tan dần. Mỗi ngày ở trong hang đá, nghe tiếng tí tách rơi xuống, Tạ Duy An cứ tưởng là đang mưa. Nhưng khi đẩy cửa trúc ra nhìn thì bên ngoài trời nắng chang chang, thì ra là tuyết tan nhỏ xuống lá, xuống mặt đất tạo nên âm thanh đó. Nhiệt độ cũng dần ấm lên, và cùng với nhiệt độ tăng lên, tâm trạng ngày càng bồn chồn của Drew cũng tăng theo.
Tạ Duy An nhìn Drew cứ nhìn cậu rồi lại ngập ngừng muốn nói điều gì đó, trong lòng bỗng thấy có chút tội lỗi. Sau nhiều ngày suy đi tính lại, cuối cùng Tạ Duy An cũng quyết định sẽ nghiêm túc nói chuyện với Drew một lần.
Tối hôm đó, sau khi Tạ Duy An và Drew ăn xong bữa tối, A Phúc cũng vừa mới chén xong món trứng hấp yêu thích gần đây, còn Bahrton thì oai vệ chén sạch con mồi nó bắt được, Drew cũng rửa bát xong xuôi. Ngay lúc Drew định siêng năng đi chẻ củi, Tạ Duy An gọi hắn lại: “Có thể… nói chuyện một chút không?”
Drew nghe vậy thì quay lại nhìn Tạ Duy An, người đang nhìn hắn với ánh mắt trong veo, trong lòng chợt hiểu ra điều gì đó. Hắn gật đầu, đặt dao chẻ củi xuống rồi bước tới gần Tạ Duy An: “Được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play