Tô Mạt Lê không hề hay biết đám buôn người kia đã chết, mua xong rau, nàng chạy về điểm tập hợp. Phía trước, một người bán hoa quả đang ngồi ở đuôi xe tải chào mời, thùng xe chất đầy dưa hấu. Chỉ nhìn thôi, Tô Mạt Lê đã nuốt nước miếng. Giữa mùa hè, không có loại quả nào tuyệt vời hơn dưa hấu ướp lạnh. Nghĩ tới vị thủ lĩnh và đồng nghiệp vốn ưa thích thứ thịt quả đỏ mọng ấy, nàng liền phất tay: “Ông chủ, lấy cho tôi hai chục quả, chọn loại thật ngọt, ruột đỏ giòn là tốt nhất!”
Rất lâu trước đây, Tô Mạt Lê từng cho Tam Giác một quả cà chua. Nhưng sau đó nàng cũng quên mất chuyện này, cho tới dạo gần đây, cà chua do nàng trồng bằng “mặt trời giả” đã chín, Tam Giác nhiều lần bóng gió hỏi xin. Biết điều, nàng liền chia cho hắn ta hai quả.
Sau khi làm người mukbang và đầu bếp ngự thiện, bây giờ nàng lại nghĩ ra cho mình một chức vụ mới – ngự nông quan. Nếu đám ác ma đều thích quả đỏ,vậy nàng có thể thử xin Cơ Tư Pháp Đa một mảnh đất, chuyên trồng cây ăn quả để buôn bán cho bọn họ.
Bước ra khỏi con đường dài hun hút, bầu trời đỏ rực đặc trưng của Ma giới liền hiện ra. Thứ sắc đỏ quái dị, vương mùi máu tanh ấy khiến Tô Mạt Lê thở phào, một cảm giác an yên len lỏi trong lòng. Sống lâu ở Ma giới, nàng đã thật sự coi nơi đây là nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT