Dù món quà của Lý Lâm Linh không có ý nghĩa sâu sắc như vậy, nhưng cũng không có chút ác ý hay ý đồ nào, khiến cậu vừa cảm động vừa như được bù đắp một tiếc nuối trong quá khứ.
Trần Lý Bạch nhìn thấy, không khỏi lẩm bẩm: "Đồng tính luyến ái mà còn tán gái, có đạo đức không vậy."
Lý Lâm Linh vừa định biện hộ cho Cẩu Lương, thì cậu nhướng mắt lên, trân trọng đặt quả táo vào hộc bàn, sau đó vươn tay kéo cổ áo Trần Lý Bạch. Lý Lâm Linh kêu lên một tiếng, động tĩnh lớn như vậy lập tức thu hút sự chú ý của các học sinh khác, nhưng Cẩu Lương làm ngơ. Thấy Trần Lý Bạch mở to mắt ngạc nhiên nhìn mình, Cẩu Lương khẽ cười, nói: "Tôi không tán tỉnh cậu, khiến cậu rất thất vọng sao?"
"Cậu, cậu nói bậy bạ gì vậy!"
"Không phải muốn tôi tán tỉnh cậu sao, tại sao phải tốn công sức thu hút sự chú ý của tôi? Thích tôi thì cứ thẳng thắn thừa nhận, cậu không phải người đầu tiên cũng không phải người cuối cùng, không cần quá ngại ngùng đâu."
"...Đồ tự luyến, cậu nghĩ nhiều quá rồi!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play