[Ting, thế giới nhiệm vụ đã khóa, bắt đầu truyền tống!]
*
Cẩu Lương mở mắt.
Cảm giác đầu tiên là choáng váng.
[Cẩu Lương: Tiểu Tứ, bây giờ là tình huống gì?]
Cậu lắc lắc cái đầu, cảm giác mất trọng lượng và suy yếu đã lâu không gặp khiến Cẩu Lương cảm thấy vô cùng tồi tệ.
Cậu còn cố gắng đứng dậy, nhưng hai chân còn chưa kịp đặt đúng tư thế mượn lực thì cả người đã cứng đờ… Cẩu Lương cứng ngắc cúi đầu, quả nhiên thấy “tay mình” đang nhét vào giữa hai chân, nắm lấy một vật hình trụ treo lủng lẳng—
Cẩu Lương: WTF?!
Chưa kịp hết hồn, Cẩu Lương liền nhận ra tình cảnh hiện tại của mình.
Cơ thể này đã bị lột sạch, không còn một mảnh vải che thân.
Và sở dĩ tay cậu vẫn giữ nguyên tư thế mê hồn này khi tỉnh dậy sau hôn mê, là vì có người ác ý ấn tay phải của nguyên chủ vào giữa hai chân cậu, tạo thành động tác nắm lấy vật hình trụ, sau đó dùng băng dính trong suốt quấn ba vòng trái ba vòng phải để cố định lại.
[Hệ thống: Chủ nhân thân mến, đã quét xong dữ liệu của nguyên chủ. Cơ thể hiện tại của ngài đang trong trạng thái cực kỳ suy yếu, đề nghị mua ngay thuốc hồi phục từ cửa hàng.]
Nguyên chủ tên là Thích Trình, nam, mười bảy tuổi, học sinh lớp 11 trường Trung học Lạc Thành. Ba ruột mất sớm, từ nhỏ theo mẹ tái giá vào nhà họ Diệp, quan hệ không hòa thuận với anh kế Diệp Huy, cái chết của cậu ấy cũng có liên quan trực tiếp đến Diệp Huy.
Hóa ra là trong lễ khai giảng, Thích Trình đã nảy sinh tình cảm mãnh liệt và sự ngưỡng mộ đối với đại diện tân sinh.
Từ khi học cấp hai phát hiện ra giới tính khác thường của mình, nguyên chủ trở nên trầm lặng và nhạy cảm hơn trước, tự nhiên cũng không dám công khai tình cảm khi yêu thích đối phương.
Và mối tình đơn phương này đã kết thúc vào ngày hôm nay - một năm sau đó.
Mới đây, nhật ký của cậu ấy lại bị anh kế lật xem, hắn ta biết được cậu ấy thích Chiêm Vĩnh Triết, Diệp Huy liền nảy sinh ý đồ xấu. Hôm nay Diệp Huy cố ý đưa nguyên chủ vào nhà vệ sinh, ép cậu ấy nói ra điều trong lòng mình.
Chiêm Vĩnh Triết đứng ngoài cửa nghe thấy, ghê tởm không chịu nổi.
Sau đó, dưới sự xúi giục của Diệp Huy, Chiêm Vĩnh Triết đã ngầm cho phép những người khác đánh đập nguyên chủ một trận, rồi lột sạch quần áo sỉ nhục cậu ấy, trói cậu ấy thành tư thế này, và chụp ảnh quay video.
Nguyên chủ bị người mình thích ghét bỏ, tâm như tro tàn, thân thể lại bị thương nặng nên sau khi bọn họ rời đi đã không kêu cứu, cuối cùng vì xuất huyết nội mà chết.
[Phải chịu đựng cơn đau thể xác đã lâu không gặp, Cẩu Lương nhíu mày nói: Tiểu Tứ, che chắn cảm giác đau được không?]
Hệ thống cũng mới vào thế giới nhiệm vụ, chưa có kinh nghiệm, nghe vậy mới phản ứng lại, vội vàng đáp lời và bật chức năng che chắn cảm giác đau cho cậu. Cảm giác khó chịu bén sắc đau âm ỉ biến mất, Cẩu Lương lắc lắc cánh tay trái tê liệt, tự tay xé băng dính đang trói mình.
[Cẩu Lương: Linh hồn của Thích Trình đâu?]
[Hệ thống: Đã đưa đến trạm trung chuyển thời không đông lạnh để phong ấn rồi, đợi nhiệm vụ này hoàn thành hoặc thất bại, sẽ được giải phóng ạ.]
Cẩu Lương hiểu ra, bảo hệ thống trích xuất ký ức linh hồn của nguyên chủ và phản hồi lại cho cậu.
[Hệ thống: Chủ nhân, đạo cụ trích xuất hình ảnh cần 99 điểm tích lũy, chỉ giới hạn sử dụng trong thế giới hiện tại, có xác nhận mua không?]
Giao diện đặt hàng của cửa hàng xuất hiện trong biển ý thức của Cẩu Lương, cậu ngẩn ra, sau đó nở một nụ cười cao quý và lạnh lùng.
[Cẩu Lương: Tính lừa tao à! Cấu trúc điều khiển của mày là do năng lượng linh hồn của tao ngưng tụ thành, ngay cả trích xuất một hình ảnh nhỏ cũng không làm được sao! Đừng nói nhảm với ông đây, mần nhanh lên!]
[Hệ thống: …Mặc dù vậy, nhưng hệ thống chính đã quy định, năng lượng linh hồn của chủ nhân được phong ấn ở đây trong thời gian làm nhiệm vụ chỉ dùng để kết nối với hệ thống chính, cửa hàng, và bảo vệ linh hồn bản nguyên của chủ nhân thôi ạ.]
[Cẩu Lương tặc lưỡi: Vậy dữ liệu ký chủ vừa rồi của mày là từ đâu ra?]
[Hệ thống bị hỏi cho cứng họng, không tự tin lắm nói: Chủ nhân, đây là một trong những chức năng cơ bản mà hệ thống chính ban cho ạ.]
[Cẩu Lương không hỏi những chức năng cơ bản khác là gì, mà lặng lẽ nhìn vào con hệ thống không có thực thể một cái, sau đó hừ lạnh: Bộ Cục muốn kiếm tiền đến phát điên luôn rồi hả? Mày không phản hồi hình ảnh cho tao cũng không sao, nhưng mày phải suy nghĩ cho kỹ đấy, khéo mà không may, tao bị ý thức của Chủ thần phát hiện là kẻ ngoại lai và bị đá ra khỏi thế giới nhiệm vụ, thì tụi bây cũng đừng có trách.] ( app TYT - tytnovel )
Hệ thống: [Xin chủ nhân hãy bớt giận, tôi sẽ phản hồi vấn đề ngài nói với hệ thống chính mà QAQ.]
Hệ thống trong lòng nước mắt chảy thành sông: Tại sao các hệ thống khác khi chủ nhân lần đầu tiên vào thế giới nhiệm vụ đều thuận lợi bán được đạo cụ trích xuất hình ảnh, mà nó lại gặp phải một chủ nhân tính toán chi li như vậy chứ. Nước mắt đầm đìa.JPG
Trong khi chờ đợi phản hồi từ hệ thống chính, hệ thống lại nhắc nhở Cẩu Lương về tình trạng cơ thể hiện tại của nguyên chủ.
[Hệ thống gượng cười giả vờ hoạt bát: Ting, chủ nhân thân mến, cơ thể nguyên chủ cực kỳ suy yếu, có cần mua thuốc hồi phục trong cửa hàng không? Sản phẩm này đang có khuyến mãi đó, combo quà tặng siêu siêu lớn bao gồm các dòng sản phẩm hồi phục, làm trắng, giảm béo, đảm bảo xứng đáng đồng tiền bát gạo, không thể bỏ lỡ! Trong thời gian khuyến mãi chỉ còn 998, chỉ còn giá 998 mà thôi, nhan sắc bùng nổ mang luôn về nhà!]
[Cẩu Lương dừng lại một cách tinh tế: Con đường dài nhất tao từng đi, chính là đường vòng của sếp đấy. →-→]
[Hệ thống: …Vậy, chủ nhân có cần đặt hàng không ạ?]
[Cẩu Lương hỏi ngược lại: Trong cửa hàng có cỏ hồi hồn của thế giới cấp E không?]
[Hệ thống: Chủ nhân xin chờ một chút – có ạ, chủ nhân, ngài hỏi cái này làm gì?]
Cẩu Lương thầm nghĩ quả nhiên, nhưng lại không lộ vẻ gì hỏi xem nó bán thế nào.
[Hệ thống: Vì là vật phẩm đến từ thế giới cấp E, cỏ hồi hồn có giá trị thấp, mười cây một bó, mỗi bó chỉ 1 điểm tích lũy mà thôi.]
Trong lòng Cẩu Lương bắt đầu châm biếm: Theo tỷ lệ quy đổi điểm tích lũy và hồn tệ 1:100, tức là mười cây thực vật này đến từ thế giới sơ cấp, ở cửa hàng chính của Cục Quản lý Thời không có thể mua cả một tấn chỉ với 1 hồn tệ, nhưng ở cửa hàng hệ thống lại bán với giá cắt cổ 1 hồn tệ 1 gram! Trong lòng đối với ý đồ xấu của sếp phản ánh qua sự chênh lệch giá cả, Cẩu Lương không hề vui vẻ bảo hệ thống đặt hàng.
Chịu đựng cơn đau bụng, Cẩu Lương bò dậy khỏi mặt đất, rửa tay sạch sẽ, rồi lấy một cây cỏ hồi hồn từ ô không gian hệ thống ra, yếu ớt dựa vào bồn rửa mặt mà gặm.
Không lâu sau—
[Hệ thống: !!(?’?’? )!! Chủ nhân, dữ liệu thể chất nguyên chủ tăng vọt, cái này, cái này, sao lại như vậy!!]
[Cẩu Lương mặt lạnh: Lẽ nào mày không biết cỏ hồi hồn chính là nguyên liệu chính của combo thuốc hồi phục 998 chỉ có vẻ ngoài của mày sao?]
[Hệ thống: (=°Д°=) ]
—Bí mật cấp cao mà ngay cả hệ thống chính có thể cũng chưa chắc đã biết thế này, chủ nhân từ đâu mà biết được?! Nhưng điều đó không quan trọng. Quan trọng là… nó đã dự đoán được doanh số bán hàng thảm hại của mình rồi TAT.