Sau khi phiên dịch xong, Đồ Trạch nhíu mày, quay đầu nhìn về phía củ cải lam khí phách hăng hái: "Mày rỗng ruột hả?" Không phải chỉ có củ cải già mới rỗng ruột thôi sao? Tiểu Lục còn trẻ như vậy, sao lại bị rỗng ruột rồi? Chẳng lẽ là do mình áp bức? Không thể nào.
Lo lắng, Đồ Trạch túm lấy Tiểu Lục, vừa dùng vuốt gõ, vừa nghiêng tai lắng nghe. Gõ một chỗ còn chưa yên tâm, cậu gõ Tiểu Lục từ trên xuống dưới một lượt, cũng không nghe thấy tiếng vọng rỗng ruột, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. "Vậy không phải là vẫn còn thật sao? Hơn nữa, Thi Vương không ăn tim củ cải, vì hắn toàn ăn cả củ mà!"
Tiểu Lục vốn dĩ bị Đồ Trạch gõ đến mức cười toe toét lập tức cứng đờ người. Thì ra củ cải cũng có tim, "Ya ya ya!"
Đồ Trạch hài lòng gật đầu, dịch cho Ngô Khải: "Tiểu Lục nói đã vậy thì anh cứ một lòng báo thù đi, củ cải bất lực."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play