Cuối cùng thì thỏ con vẫn bị ép buộc phải theo Chúc Âm đi dạo một vòng trong rừng tuyết tùng, và thành công bắt được một con lợn rừng về làm bữa tối. Có thịt ăn, thỏ con cũng thôi ý định biến về hình người rồi đè chết Chúc Âm cho hả giận, vừa ăn thịt nướng thơm phức vừa tự an ủi, thỏ lớn không chấp nhặt măng nhỏ.
Đồ Trạch ngả lưng vỗ vỗ cái bụng nhỏ, ngắm ánh trăng chiếu xuyên qua tán cây tuyết tùng, cảm thán một câu làm một con thỏ thật sự là quá hạnh phúc rồi. Thỏ con hạnh phúc còn chăm chỉ rửa mặt, rồi mới chui vào căn nhà vỏ sò, đắp cái chăn nhỏ, say sưa ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, Đồ Trạch bị cả Chúc Âm và Tiểu Lục quấy rầy, tức tối tỉnh dậy. Tiểu Lục tối qua đã thành công thăng cấp, mặc dù thân thể không thay đổi nhiều, nhưng chiếc lá bị mất đã mọc lại, từ sáng sớm đã hớn hở giơ lá khoe với thỏ con.
Thỏ con lăn qua lăn lại mấy vòng, cái đầu mơ màng chỉ nghĩ đến ngủ, khó khăn lắm mới tiễn được Tiểu Lục đang hí hửng, thì Chúc Âm lại hóa thành hình dáng mô phỏng, chui vào nhà vỏ sò, túm lấy tai thỏ lải nhải: “Ngày hôm qua cậu ăn bao nhiêu là nấm tuyết tùng, tối lại ăn sáu miếng sườn, ba miếng ba chỉ, còn cả một chiếc đùi thịt to. Thế cậu còn nhớ mình đã nói gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play