Nhìn mọi người đã chui hết vào vỏ và càng cua, Chúc Âm vừa tiếp tục nướng cua của mình vừa suy nghĩ, nếu giờ có thể biến về nguyên hình thì tốt rồi, một miếng một con cua nhỏ, ngay cả vỏ cũng chẳng cần nhả ra, ăn thế này đúng là chậm quá đi mất.
Sau khi ăn xong, mọi người đều đã lạc lối giữa đống vỏ cua. Thỏ con vỗ cái bụng tròn vo đi tìm lối ra. Lúc ăn cậu không để ý, giờ thì không biết lối vào lúc đầu nằm hướng nào nữa. May mắn là gặp Thập Cẩm, cũng đang ôm bụng no căng giống cậu.
May mà cua cũng không phải mê cung, bên trong không phức tạp, không mất nhiều thời gian cả hai đã tìm được lối ra. Vừa chui ra khỏi vỏ, Thập Cẩm còn vô thức liếm môi: “Lớn từng này rồi, đây là lần đầu tiên tớ được ăn cua đã đến vậy!”
Đồ Trạch hoàn toàn đồng tình, gật đầu liên tục. Thịt cua vừa tươi vừa mềm nhưng không bị bã, thịt chắc lại có chút vị ngọt, một chữ “tươi” thôi làm sao có thể diễn tả được, chỉ là trong lúc ăn sẽ dễ bị lạc đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT