Nhưng mà sương băng này quá kỳ lạ, giống như có sinh mệnh, nó lan đến những chiếc lá, thậm chí còn có xu hướng khuếch tán đến mấy cái lá khác, Đồ Trạch kinh sợ hãi hùng, nhanh chóng lấy đà nhảy đến, trước khi sương băng bao phủ hoàn toàn, cậu vội vàng cắn vào cuống lá, dùng toàn bộ sức lực, răng rắc cắn đứt, sau đó vung hai chân, đá chiếc lá đó ra xa.
Ngay lập tức, trước đôi mắt ngạc nhiên của Đồ Trạch và Tiểu Lục, lá cây bị sương băng bao phủ, tiếng vỡ vụn vang lên, màn sương biến chiếc lá thành băng rồi bể nát kia hóa thành một lớp sương mù màu xanh, từ từ tan biến trong không khí.
Nhìn thấy toàn bộ cảnh này, Thương Quả cười trên nỗi đau của người khác, chỉ tay vào Tiểu Lục cười to.
Sau khi Tiểu Lục bình tĩnh trở lại, không thể tin được mà dùng tay sờ mấy cuống lá trên đầu mình, cảm giác trơ trụi nhẵn bóng, Tiểu Lục không thấy ổn chút nào, lúc nó lớn lên có bị trọc hay không vậy? Chuyện này quá đáng sợ! Nhưng khi nhìn vào màn sương màu xanh còn sót lại trong không khí, không còn thấy một mảnh vụn còn đáng sợ hơn gấp nhiều lần! Tiểu Lục sợ đến nỗi rung rung lá cây trên đầu mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT