Sau khi hai người tách ra khỏi Bắc Thần Tinh, một đường trầm mặc đi về phía trước, mỗi khi đi qua một thôn xóm hoặc thành trấn sẽ nghe được tiếng khóc than và bi ai. Những dân chúng trôi dạt khắp nơi này không giống những tu giả kia, cho dù không còn tiến cảnh cũng có thể ăn no mặc ấm, bọn họ là thực sự rơi vào cảnh đói khát, mặt mày vàng vọt, gầy gò tiều tụy, mệt mỏi kiệt sức, gần như đến mức phải đổi con mà ăn.
Đủ loại cảnh tượng khiến trong lòng Đoạn Tích chìm xuống, ý nghĩ kiên định thật lâu cũng đột nhiên bắt đầu dao động, mà mỗi khi nàng giật mình phát hiện mình đang suy nghĩ gì, đều sẽ lặp đi lặp lại khuyên bảo chính mình, đây chỉ là một quyển tiểu thuyết, người trong tiểu thuyết không tính là người chân chính, cho dù thế giới hủy diệt thì cũng chỉ một hàng chữ là có thể khái quát, nhẹ nhàng, không có một chút trọng lượng.
Nàng định dùng lý do này thuyết phục mình nhưng mỗi khi nhìn thấy Tạ Đạo Khanh bên cạnh, liền biết mình chẳng qua là lừa mình dối người mà thôi. Tạ Đạo Khanh cũng là nhân vật trong sách, số phận chỉ được định đoạt bởi một dòng chữ, vậy mà chẳng phải nàng cũng yêu thương hắn sao?
Nàng không có cách nào coi mọi người sống sờ sờ nơi này là chữ vuông trên sách vở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT