Để đánh lạc hướng Ngụy Quốc An, dạo này Ngụy Tu quả thật mua đồ đến nhà Long Điềm Điềm khá nhiều. Thậm chí, anh còn bỏ tiền mua cho cô cả hàng xa xỉ nữa. Ngoài chiếc thẻ lần trước Ngụy Tu đưa Long Điềm Điềm không liên quan đến tài khoản của Ngụy Quốc An, vậy những lần chi tiêu gần đây đều là thẻ có liên kết với ông ta. Chắc hẳn mỗi lần nhìn thấy tin nhắn báo giao dịch, ngũ quan trên khuôn mặt già của Ngụy Quốc An đều phải xô lại thành một nhúm mất.
Cá lớn cắn câu không dễ, giờ mà tiếp tục giả vờ làm đóa bạch liên thanh thuần cũng không cần thiết nữa. Long Điềm Điềm bước đến bên sofa để lộ bản chất thật, ngồi xuống ngửa đầu ra sau. Ngụy Quốc An thấy cô như vậy, tay đang cầm điếu thuốc cũng khựng lại. Rồi cô thẳng thắn nói ngay: “Năm trăm vạn, không có năm trăm vạn miễn bàn.”
Đây là mức giá chia tay thường thấy trong các tiểu thuyết ngôn tình, Long Điềm Điềm cảm thấy rất hợp lý.
Trong lòng Ngụy Quốc An thật ra đã có một con số rồi. Nó chỉ cỡ mấy đồng tiền lẻ giống như khi Ngụy Tín Nhiên từng định đưa cho Long Điềm Điềm thôi. Ông ta hỏi một câu chẳng qua là để cho Ngụy Tu trên lầu nghe thấy, không phải là ông ta đưa bao nhiêu tiền để đuổi cô bạn gái nhỏ của anh đi, mà chính cô bạn gái nhỏ rõ ràng ham tiền tài kia đã tự mình tham lam lựa chọn tiền bạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT