Đến khi lớn lên dần xuất hiện những cô gái nói thích anh, nhưng trong mắt Ngụy Tu thì bọn họ hời hợt chẳng khác gì một tờ giấy cả. Thoạt nhìn trắng trẻo đẹp đẽ, thực chất chỉ cần gặp nước thôi đã tan rã hoàn toàn rồi.
Ngụy Tu tự biết mình không phải thứ gì tốt đẹp. Anh cũng chẳng hề mong cầu cái gì gọi là tốt đẹp hay thuần khiết, thậm chí bây giờ anh còn cảm thấy, kiểu người như Long Điềm Điềm, vì muốn tiếp cận anh mà không từ thủ đoạn, chuyện gì cũng dám làm, một người có thể cùng anh bàn kế giết người mà không cần đóng cửa như thế, mới thật sự hợp với anh nhất.
Ngụy Tu im lặng quá lâu, ngẩng cổ đến mức mỏi nhừ. Bỗng dưng, Long Điềm Điềm thúc cùi chỏ một cái vào bụng anh. Anh lập tức cúi người bật cười, giơ tay nhéo mũi cô một cái rồi mới nói: “Tôi nghĩ vẫn nên dẫn ông ta vào bếp rồi cho nổ tung luôn.”
Long Điềm Điềm từ dưới ngước lên nhìn Ngụy Tu, hất tay anh ra khỏi mặt mình. Anh nói: “Tôi có cách khiến bản thân không bị nghi ngờ, chỉ là hơi nguy hiểm một chút…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play