Nhìn thấy ánh mắt anh như vậy, lại đúng lúc người giúp việc bên cạnh đã rời đi, giọng điệu của Ngụy Quốc An lập tức mềm mỏng hơn nhiều: “Tu Tu, con đừng tức giận, cũng vì nhiều năm rồi bố chưa trở lại nơi này… Bố cũng muốn đến nhìn lại nơi chúng ta từng cùng nhau sinh sống.”
Ngụy Quốc An còn tưởng lời mình nói rất cảm động: “Tu Tu, từng ấy năm qua, bố hiểu con nhớ mẹ, nhưng con có bao giờ nghĩ, bố cũng rất nhớ mẹ con không?”
Khi mẹ Ngụy Tu qua đời, Ngụy Quốc An quả thực đã hứa với anh vài điều. Khi đó, tinh thần Ngụy Tu không ổn định, thường nói vẫn thấy mẹ ở trong nhà. Ngụy Quốc An cho rằng anh bị rối loạn tâm thần, cảm thấy phiền phức, cũng hoàn toàn không muốn nhìn anh, nên dần dần cũng không tới nữa.
Thế nhưng theo thời gian, Ngụy Tu càng lớn càng ưu tú, ngoan ngoãn, so với người anh trai cùng cha khác mẹ là Ngụy Tín Nhiên thì anh càng giống hệt hình mẫu ‘con ngoan lý tưởng’ trong mắt mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT