Nhưng Tịch Quan Minh như không để ý đến biểu cảm thay đổi của cậu, chỉ nói: “Vậy thì bây giờ chứng minh cho tôi xem.”
Chứng minh cái gì? Chứng minh thế nào?
Thiệu Dã nhìn quanh, chuông đã reo từ lâu, học sinh đều vào lớp, chỗ này lại hẻo lánh, căn bản không có ai. Cậu ho một tiếng, giọng dõng dạc hô lên: “Hội trưởng, em yêu anh!”
Thế nào? Vậy đủ chứng minh chưa? Nhìn xem khí phách của cậu đây này.
Nhưng mà ngượng chết đi được! Làm sao cậu lại nói ra được câu lời đó chứ! Thiệu Dã vừa nói xong đã muốn xoa hết da gà trên tay của mình. Lại nhìn sang Tịch Quan Minh, anh vẫn đứng yên tại chỗ, ánh mắt sâu thẳm như có ngọn lửa đang cháy âm ỉ.
Hội trưởng sao không có phản ứng gì hết vậy? Treo máy rồi à?
Gió thu lướt qua ngọn cây, lá bạch quả rơi xào xạc khắp mặt đất. Ban đầu Tịch Quan Minh chỉ định lừa cậu hôn mình một cái, ai ngờ lại nghe thấy ba từ ấy vang lên từ miệng cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play