Nụ cười trên mặt anh dần đông cứng lại, nhìn chằm chằm vào Thiệu Dã, rất lâu không nói được lời nào.
Thiệu Dã nhe hai hàng răng trắng bóng, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Tịch Quan Minh, như đang chờ đợi được khen.
Trong văn phòng yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng gió thu len lỏi qua khung cửa sổ, khiến những chiếc lá lớn của chậu cây lay động, bóng lá kéo dài đến cổ tay của Tịch Quan Minh. Anh đợi mãi không thấy Thiệu Dã nói tiếp, đành phải mở miệng: “Tôi đoán là, tin tốt thường đi kèm một tin xấu đúng không?” 
“Tin xấu?” Thiệu Dã suy nghĩ một lúc, không chắc chắn nói: “Nếu nói là tin buồn thì chắc là Tông Tinh Trạch đánh được nửa chừng thì bỏ chạy, em không đuổi kịp. Thế có tính không?”
Tịch Quan Minh hít sâu một hơi, đưa tay lên day trán, khẽ thở ra: “…Cái đó đủ xấu rồi.”
Thiệu Dã không hiểu sao lại xấu, nhưng hội trưởng đã nói vậy thì chắc chắn là có lý, cậu bèn nhỏ giọng đề nghị: “Hay để em đi tìm cậu ta, đánh thêm trận nữa?”
Tịch Quan Minh đặt tay xuống: “Cậu kể rõ cho tôi nghe, rốt cuộc vì sao lại đánh nhau với họ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play