Lão lang trung dùng khăn tay bọc lấy phi tiêu đưa cho quan sai, cung kính nói: "Phó gia, chính là cái này làm bị thương Cao chưởng quỹ."
Phó sai gia cách khăn tay đưa lên ánh sáng xem xét phi tiêu, phi tiêu toàn thân làm bằng sắt tinh luyện, vừa mới rút ra từ trong tay Cao Minh Lai, lúc này còn lưu lại một chút hơi ấm, vào thời khắc sắp vào đông này, nhiệt độ này liền trở nên đặc biệt rõ ràng. Phó quan sai cầm phi tiêu vẩy vẩy, những giọt máu trên đó đều bị vẩy xuống đất, phi tiêu vẫn cứ trắng bóng sáng ngời, sạch sẽ như mới. Mép phi tiêu lóe lên một luồng ánh sáng xanh nhạt, không cần chạm tay cũng biết đồ vật này rốt cuộc sắc bén đến mức nào, nhưng nhìn lại thì chẳng hề thấy dính chút máu nào!
Một chiếc phi tiêu như vậy, tiêu tốn không phải là một số tiền nhỏ. Phó sai gia cũng coi như là lăn lộn lâu năm, những kẻ trong giang hồ nghèo rớt mồng tơi kia, làm sao dùng nổi loại đồ vật này? Thật sự cho rằng những câu chuyện về những đại hiệp bạch y, hai tay áo bay bay, không lo ăn uống, bôn ba bảy ngày mà vẫn có thể quần áo tươm tất, nhấc tay lên là vung ra mấy trăm mấy ngàn lượng bạc trong thoại bản đều là thật sao?
Phó sai gia có vẻ đã chắc chắn vị công tử mặc cẩm y trên lầu chính là hung thủ. Dù không phải đích thân cậu ra tay, chuyện một người quyền quý đi lại có vài hộ vệ biết võ công theo hầu là điều quá bình thường, tám chín phần là cậu sai khiến thuộc hạ làm! Nhưng dù đoán được gần như chắc chắn, hắn ta lại chẳng có nhân chứng nào, chỉ biết âm thầm kêu khổ trong lòng, xem ra lại thêm một vụ án oan vô đầu nữa rồi, cuối cùng cũng chỉ có thể đổ lên đầu vị đại hiệp giang hồ thấy chuyện bất bình ra tay nghĩa hiệp đáng nguyền rủa kia thôi.
Đúng lúc này, Cao Minh Lai gắng gượng bước ra, một tay được lang trung băng bó qua loa, máu cũng cầm được chút ít, nhưng vết đỏ trên tay áo kia không phải giả. Gã ta khó nhọc chắp tay, nói với Phó sai gia: "Chính là cậu ta! Chính cậu ta đã hạ độc thủ với ta!"
Úc Ninh nghịch chiếc quạt bạch ngọc, cười nói: "Chẳng lẽ chỉ vì ngươi là khổ chủ, ngươi nói ai là người đó sao? Giữa thanh thiên bạch nhật, bao nhiêu người ở đây, mắt ai cũng sáng... không ai bị mù, ngươi nói là ta động tay, Cao chưởng quỹ, ngươi có chứng cứ không? Hơn nữa, ta vừa mới giúp ngươi tránh khỏi sự mê muội lừa gạt của lão đạo sĩ kia, sao giờ ngươi lại cắn ngược ta?"
"Đúng đó! Cao chưởng quỹ, ông không thể lòng dạ đen bạc như vậy được! Vị công tử này vừa mắng đuổi cái tên lừa đảo giả danh kia đi cho ông mà!" Đám đông vây quanh nhao nhao nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play