Họ nghe thế còn phàn nàn không phục:
"Dù sao từ trước đâu có như thế này! Trước đây chúng tôi vẫn làm việc thế này, sao bây giờ lại không được?"
Đăng Minh Hạo không muốn nói nhiều lời vô ích với những người này.
“Tôi bảo bây giờ không được là không được, các anh mau thu dọn đồ đạc đi đi.”
Những người này bị đuổi đi cũng không an phận, họ nhiều lần định xông vào gáy rối.
Lục Vân Tiêu khi biết chuyện này, liền liên lạc với mấy người đồng đội cũ. Họ đều là những quân nhân từng ra chiến trường sau bị thương phải giải ngũ, anh mời họ đến xưởng làm bảo vệ.
Dù trên người bị tật, nhưng khả năng quan sát của họ vẫn còn, tính kỉ luật được rèn nghiêm khắc trong quân đội nên nhóm người Vân Tiêu rất an tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play