“Lý thúc!”
Thẩm Miểu vừa quay đầu lại đã thấy Lý thúc mới điều khiển xe ngựa dừng lại ở đầu hẻm thì la lên. Nàng mừng rỡ dừng chân lại, lập tức chạy về phía hắn ta: "Ta bảo Đường Nhị chờ ở bến Thủy Môn suốt ba ngày, sáng sớm hôm nay hắn ta còn ra bến Thuỷ Môn đợi tiếp, sao thúc trở về được vậy!"
“Lúc trở về Đồng Tào quan sắp xếp đi nhờ thuyền chở lương thực, nên nhanh hơn." Lý Khiêu Tử nhìn thấy Thẩm Miểu thở phào nhẹ nhõm, vui mừng đến mức đôi mắt ti hí như hạt đậu xanh cũng nheo tít lại: "Thuyền chở lương thực cập bến ở Tân Môn, kho lúa ở đó. Đa số các thuyền lương thực không dừng lại ở các bến nhỏ, chỉ khi gặp tiếp tế mới có thể cập bờ, hơn nữa phần lớn đều là vào đêm khuya nên không thuận tiện để gửi thư cho ngươi. Hơn một tháng nay, Cẩu nhi có khỏe không? Mấy người các ngươi có khỏe không?”
“Đúng rồi đúng rồi, chắc chắn thuyền vận chuyển lúc đi và về khác nhau mà." Thẩm Miểu vỗ đầu, nàng thật ngốc, nàng quên mất việc ở ngoài Biện Kinh có rất nhiều bến, thuyền vận chuyển khác thì bến đỗ cũng khác, lúc đi thì đi từ Thuỷ Môn nhưng mà lúc trở về cũng không nhất định phải về đó, thật là khổ cho Đường Nhị chờ suốt mấy ngày chỉ để chờ hụt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play