“Thẩm nương tử biết chữ, lại là nữ nhân một mình gánh vác gia đình và buôn bán bên ngoài, nếu có thời gian thì chi bằng đọc thêm vài quyển sách luật, như vậy dù gặp chuyện bất bình gì cũng có thể hiểu rõ trong lòng. Lời ta nói, Thẩm nương tử chớ trách ta ỷ già mà lên mặt.”
Sau khi nhận được một quan tiền từ Thẩm Miểu, vị tụng sư họ Đặng này vui vẻ đi rửa mặt, chải râu, thay một bộ trường sam vải sa màu xanh đen, rồi cùng nàng đến nha môn báo án. Hai người đi dọc đường, đến gần phủ Khai Phong, phố Hoàng Gia ngày càng đông đúc, hai người đành vừa nói chuyện vừa len lỏi qua những hàng quán ven đường.
Tụng sư Đặng vén áo, nhón chân tránh một người gánh dưa đi ngang, rồi nói tiếp:
“Người xưa có câu, quân tử học rộng về văn, tiết chế bằng lễ, nhưng trong chốn phường chợ kẻ giao thiệp với Thẩm nương tử, có mấy ai là quân tử? Lấy chuyện hôm nay làm ví dụ, nếu Thẩm nương tử biết đọc sách luật, hiểu được hệ thống hình luật thì đã không chậm trễ đến hôm nay, có khi kẻ bắt cóc kia đã bị tóm rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT