Sóng nước lấp lánh, vầng sáng lay động, kịch trên đài đối diện thuỷ các đã diễn quá nửa. Vào những ngày thường, vở kịch hay thế này luôn khiến khách khứa khắp nơi trầm trồ khen ngợi, ném rất nhiều hoa tươi và trái cây, thậm chí ném cả vàng bạc gấm vóc lên sân khấu để tỏ lòng yêu mến. Thế nhưng hôm nay thật kỳ lạ, lúc đầu thì mọi người chỉ vùi đầu ăn uống, sau lại không ngừng tán thưởng lẫn nhau, đặc biệt là món canh cay hồ tiêu nóng hổi đậm đà kia, màu sắc như hổ phách, ăn xong một bát rồi mà vẫn còn lưu luyến chưa dứt. Có khách cảm thán với Phùng Nguyên: “Mỹ vị thế này trần đời ta chưa gặp bao giờ! Nhà ngươi đổi đầu bếp rồi ư?”
Thế mà chẳng còn ai để tâm đến giọng hát trong trẻo ngân vang nơi sân khấu nữa.
Phùng Nguyên còn chưa kịp trả lời lại có người ghé tới hỏi: “Phùng tiến sĩ tìm đâu ra đầu bếp thế này? Tay nghề thật cao cường! Sau này nhà ta có tiệc cũng phải mời người này mới được.” Lúc sau lại có người vẫn còn lim dim tận hưởng dư vị món canh cay hồ tiêu: “Món canh này… lúc đầu ăn thấy cũng thường nhưng ăn rồi mới thấy bát sạch trơn lúc nào không hay, tiếc là hạt tiêu bây giờ đắt đỏ, cũng chỉ có Phùng gia mới nếm được.”
Tuy Phùng gia nay đã sa sút nhưng tổ tiên vốn là hoàng tộc Bắc Yến. Nghe nói cuối thời Đường, các trang trại của Phùng gia từng bị quân Hoàng Sào vơ vét sạch mười mấy ngàn cân hạt tiêu quý giá. Tuy vậy, nhà họ vẫn là dòng dõi trăm năm, dù có suy tàn nhưng chưa đến nỗi tàn lụi. Phùng gia sống ở ngoại thành, bình thường cũng chẳng mấy khi phô trương nhưng chỉ cần tới nhà họ làm khách thì vẫn luôn có những món cao lương mỹ vị hiếm thấy như bào ngư, hải sâm, lửng, nai, bò, dê, yến sào… đủ cho người ngoài ngầm đoán được sự giàu có bên trong của gia tộc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT