“Cùng dòng máu?” Ánh mắt Minh Vi lạnh băng, “Chúng ta chỉ là chị em cùng mẹ khác cha thôi, hơn nữa em đã hai mươi hai tuổi rồi, chắc cũng không còn nhỏ nữa đâu nhỉ? Vì không muốn gả cho Văn Việt mà hạ thuốc tôi, loại chuyện này mà em cũng có thể nói là ‘chuyện đã qua’ sao?”
Chạm phải ánh mắt của Minh Vi, tim Minh Phi khẽ run lên nhưng rất nhanh cô ta liền phản ứng lại, cắn răng, vành mắt đỏ lên: “Xin lỗi chị, chuyện này là lỗi của em, chị trách em là đúng. Khi đó em chỉ muốn được tự do, không muốn kết hôn sớm như vậy, bị gia đình trói buộc cho nên mới…”
“Là em khát khao tự do, hay là em không muốn gả cho một người tàn tật, trong lòng em tự hiểu rõ.”
“Em…”
“Tôi biết vì sao em đột nhiên đến tìm chị. Chẳng qua là vì chân Văn Việt đã khỏi, quay lại Văn thị nên em muốn chia phần từ chỗ tôi đúng không? Tôi nói có đúng không?”
Bị vạch trần tâm tư, Minh Phi vẫn cố giữ bình tĩnh: “Chị hiểu lầm em rồi. Trước khi chị trở về nhà, ba mẹ chỉ có mình em là con gái. Sau khi chị về, em có thêm một người chị. Em sợ ba mẹ bị chị cướp mất tình cảm nên mới làm ra nhiều chuyện sai trái. Bây giờ nghĩ lại thật sự rất ấu trĩ. Khi trưởng thành rồi, tâm trạng và cách nghĩ không còn như trước nữa. Giờ em chỉ muốn xin lỗi chị vì những chuyện trong quá khứ, cũng muốn hàn gắn quan hệ với chị. Dù sao chúng ta cũng là người một nhà. Về thời điểm này… em thừa nhận là khá trùng hợp nhưng em thật sự không có ý đồ gì khác.”
Minh Vi lặng lẽ lắng nghe những lời của Minh Phi mà không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT