Hôm sau, Cơ Vị Tưu lên xe ngựa trở về kinh. Khi đi thì vội vã gấp rút, lúc về thì thời gian dư dả, chẳng cần gấp gáp tẹo nào… Cơ Vị Tưu thầm nghĩ, cũng không thể đầu bù tóc rối mà đến gặp Cơ Tố, chẳng lẽ gặp Cơ Tố rồi lại không nói không rằng mà lăn ra ngủ hai ngày liên tục sao? Vậy thì còn gì vui nữa chứ? Hoa cúc cũng úa tàn mất.
Châu Như Hối đồng hành cùng cậu, hắn ta ngồi khoanh chân, trên đầu gối đặt một thanh bảo kiếm tỏa ra hàn quang lạnh lẽo. Lúc này hắn ta đang cúi đầu tỉ mỉ lau chùi nó, còn Cơ Vị Tưu thì vén rèm xe nhìn ra ngoài, thấy xung quanh đều là thân vệ do Châu Như Hối phái đến cùng với nhóm Thanh Huyền vệ mới được điều đến. Thấy cậu vén rèm lên, lập tức có người tiến lại hỏi: “Thiếu gia có gì cần căn dặn ạ?”
“Không có.” Cơ Vị Tưu đáp.
Dứt lời, người kia lập tức lui về hàng ngũ ban đầu. Cơ Vị Tưu quan sát bọn họ, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không giống lúc trước.
So với đội hình Thanh Huyền vệ từng theo cậu trước đây, rõ ràng đội ngũ này cẩn trọng hơn rất nhiều, bảo vệ xe ngựa vô cùng nghiêm ngặt… Nếu nói theo một góc độ khác thì chẳng phải bọn họ cũng đang giám sát cậu chặt chẽ hơn sao?
Chắc là Cơ Tố đã cố tình căn dặn rồi nhỉ… Có phải hắn sợ cậu sẽ bỏ trốn không?
Chắc là có, nếu cậu trốn mất, Cơ Tố hẳn sẽ đau đầu lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT