Cô có chụp sụp đổ, nước mắt thấm đẫm quần áo của Lăng Mặc Hàn, nhà kho trống rỗng chỉ còn lại tiếng khóc đau lòng vang vọng xung quanh.
Đột nhiên ở phía xa, một tên côn đồ hơi nhúc nhích cánh tay, trong cổ họng hắn ta vang lên một tiếng họ yếu ớt.
Tần San hoảng hốt nhìn sang, cơ thể run rẩy lên, tên côn đồ bị đánh ngất lồng ngực đang hô hấp mạnh, mơ hồ giống như có dấu hiệu tỉnh lại.
Nếu bọn chúng tỉnh lại, cô và Lăng Mặc Hàn sẽ đều gặp nguy hiểm, lúc này chính xác không phải là lúc khóc lóc, cô nhất định phải mạnh mẽ hơn.
Đau thương bị sợ hãi cuốn trôi, bản năng khát khao sự sống khiến Tần San nhanh chóng đứng lên, dùng hết sức kéo Lăng Mặc Hàn ngồi lên, sau đó cô ngồi xổm xuống đặt anh lên lưng mình.
Lăng Mặc Hàn cao hơn cô một cái đầu, dù có dùng hết sức lực cũng là đang kéo anh về phía trước, càng tiến tới Lăng Mặc Hàn càng muốn trượt xuống.
Nhưng Tần San luôn ôm chặt cổ tay anh, nghiến răng nghiến lợi bước từng bước ra khỏi kho xưởng, cố gắng để bản thân không ngã quỵ xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play