Lăng Mặc Thần rời đi, Tần San nằm trên giường ngẩn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ, một lúc sau, Bạch Giai Ninh bước chân vào phòng bệnh của cô, giọng chanh chua: “Ôi, tôi còn tưởng rằng cô ngã thảm thế nào, hóa ra cũng chỉ thế này.”
“Cô tới đây làm gì.” - Tần Dao đưa mắt nhìn cô ta, tranh thủ ngồi dậy, đưa tay vào nút bấm nút bấm, một mặt đề phòng nhìn Bạch Giai Ninh.
Lần này Bạch Giai Ninh chỉ dừng lại ở cuối giường, không khỏi giễu cợt cười một tiếng: “Tôi lần này không phải đến để đẩy cô, nên không cần phải phòng bị như vậy. Vì chuyện tôi đẩy cô nên tôi đến để giải thích với cô, lúc đó là do tôi quá xúc động.” - Nói xong cô ta biểu lộ sự áy náy, khóe mắt còn mang theo nước mắt.
Tần San quay đầu đi chỗ khác, chán ghét nói: “Đừng có diễn trước mặt tôi, cô đi nhanh đi.”
Bạch Giai Ninh cũng không hề có ý rời đi, giả vờ hảo tâm nói: “Cô cũng đừng trách Mặc Hàn quá vô tình, dù sao ai cũng không muốn ở cùng với một người mình không yêu, cô cũng không cần một mực miễn cưỡng, không bằng buông xuống mà chúc phúc chúng tôi, đi tìm hạnh phúc của mình.”
Ai nghe qua cũng sẽ cho rằng Bạch Giai Ninh là người rộng rãi, trong khi Tần San lại có vẻ ngang ngược.
Tần San cười nhạo một tiếng và không rảnh để ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play