---
Chương 2: Gần nhau thêm một bước
Sau buổi tiệc, Dư Hoài Phong tìm hiểu về Lâm Gia Khang. Anh biết cậu là sinh viên năm cuối của một trường đại học bình thường, phải làm thêm nhiều công việc để trang trải cuộc sống. Không hiểu vì sao, Hoài Phong lại muốn biết thêm về cậu, một người không có điểm gì đặc biệt nhưng lại khiến anh tò mò.
Hoài Phong bắt đầu đến quán cà phê nơi Gia Khang làm thêm. Ban đầu, Gia Khang chỉ coi anh là một khách hàng như bao người khác, nhưng sự xuất hiện thường xuyên của Hoài Phong khiến cậu dần chú ý.
“Anh đến đây mỗi ngày để làm gì? Uống cà phê đen mà không bao giờ uống hết sao?” Gia Khang hỏi, giọng đầy nghi hoặc.
Hoài Phong nhếch môi cười, trả lời: “Tôi đến đây vì cậu.”
Câu trả lời khiến Gia Khang bất ngờ. Cậu không nghĩ một người như Hoài Phong lại chú ý đến mình. Nhưng thay vì cảm thấy vui, Gia Khang lại có chút e dè, bởi cậu hiểu rõ khoảng cách giữa hai người quá lớn.
Dù vậy, Hoài Phong vẫn không từ bỏ. Anh âm thầm giúp đỡ cậu, từ việc nhỏ như sửa chiếc xe đạp hỏng cho đến trả tiền viện phí khi Gia Khang bị ốm mà không biết.
“Mọi thứ anh làm… tôi không xứng đáng nhận được,” Gia Khang khẽ nói khi biết được sự giúp đỡ của Hoài Phong.
“Cậu không cần nghĩ thế. Tôi làm vì tôi muốn,” Hoài Phong đáp, ánh mắt đầy chân thành.
---