Lâm Sơ Vân đã say khướt, căn bản không chú ý tới lỗ tai và cái đuôi của mình lại xuất hiện, y dùng ánh mắt say sưa nhìn Phong Hề Hành, tai mèo bởi vì không có khí lực mà rũ xuống, giọng điệu có chút khó hiểu: "Mặt của ngươi..... Tại sao lại đỏ như vậy?"
Chỉ chốc lát, mặt Phong Hề Hành còn đỏ hơn cả Lâm Sơ Vân uống say.
Phong Hề Hành cố hết sức đỡ Lâm Sơ Vân để không trực tiếp ngã xuống đất, nhưng ánh mắt lại như thế nào cũng không dám nhìn Lâm Sơ Vân.
Lâm Sơ Vân không hiểu sao bị bộ dáng tránh né này của hắn làm cho có chút mất hứng, nghiêng người về phía trước: "Ngươi sao không nhìn ta! Chẳng lẽ bổn quân không dễ nhìn sao!"
"..." Phong Hề Hành nhất thời có chút dở khóc dở cười, hắn cũng biết tính cách thẹn thùng của sư tôn nhà mình, chỉ là không ngờ Lâm Sơ Vân say rượu lại thẳng thắn như vậy, hắn có chút chống đỡ không nổi.
Nhìn biểu tình buồn bực của sư tôn nhà mình, Phong Hề Hành nào dám im lặng, liền hàm hồ nói: "Đương nhiên đẹp, sư tôn là đẹp nhất."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play