Thứ cô ăn bên này cũng không ít.
Tri Thư nhìn bánh hạch đào hơi nhấp môi, nói: “Ăn no rồi nhưng vẫn muốn nếm thử chút nữa.”
Bánh bao nhỏ Tri Kỳ cũng lập tức gật đầu đồng ý, mặc dù mấy ngày nay ăn ngon không ít nhưng vẫn gầy gò như cũ.
Khúc Tiểu Tây: “Vậy hai người mỗi người thử một miếng, đừng ăn nhiều lại chướng bụng.” Cô lại nói tiếp: “Phần còn dư hai người mang về phòng cất đi coi như đồ ăn vặt.”
Hai nhóc lập tức gật đầu.
Vốn thời điểm Khúc gia còn chưa suy tàn, bánh ngọt như vậy căn bản chẳng là gì. Lúc ấy bánh bao nhỏ Tri Kỳ cực cực kén ăn, cái này không chịu ăn cái kia không thích ăn, muốn ông bà ôm nè, dỗ nè mới bằng lòng ăn một hai miếng.
Tri Thư từ nhỏ càng sung sướng, bởi vì bị thương nên mọi mặt đều được chăm sóc thoả đáng. Sao có chuyện chỉ vì một miếng ăn mà vui sướng, mặt mày đều mang ý cười như vậy được.
Nghĩ vậy chút, Khúc Tiểu Tây trong lòng có hơi hơi chua xót.
Đúng vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play