Lê tiên sinh vẫn còn đang tiếp tục: “À, à đúng rồi, tôi đã từng gặp ngài rồi! Ngài có phải ở ngay trên lầu đúng không? Hai ngày trước tôi có qua đây, hình như đã gặp qua ngài. Ôi, tôi thật là, lúc ấy sao không cùng ngài chào hỏi một chút chứ? Lúc ấy ta đã thấy quanh thân ngài có vầng sáng phong độ trí thức. Nhìn vào đã thấy không phải người bình thường nhưng nam nữ khác biệt, tôi không dám lại gần. Trời ạ, thật là ngốc quá đi, thiệt quá rồi!”
Gã mơ hồ nhớ hôm đó gã cùng Trương chủ biên tới đây, hình như gặp cô nhóc này ra ngoài.
Nghĩ đến đây, gã thật muốn đấm ngực dừng chân mà đánh mình một cái, lúc ấy nên khách khí một chút mới đúng!
Khúc Tiểu Tây: “……”
Cô cố hòa hoãn một chút, mỉm cười nói: “Chúng ta có thể nói chính sự đã nhỉ?”
Tuy lời khích lệ rất êm tai nhưng vị này cũng nhiệt tình quá mức rồi, khiến da gà da vịt cô vèo vèo nổi hết cả lên.
Lê tiên sinh không vì lời nói thẳng của Khúc Tiểu Tây mà xấu hổ, ngược lại càng thêm nhiệt tình: “Đúng, đúng, đúng, chúng ta đến nói chính sự cơ mà. Ngài xem tôi nè, con người tôi ấy à, bản thân chẳng có tài gì. Chỉ mỗi thội thấy tài tử tài nữ là cả người cứ như bay lên mây ấy. Đương nhiên chính sự quan trọng nói trước đã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play