Ông chủ: “Một vòng ngọc, hai thỏi vàng, thành hay không? Không thành thì cháu xem lại xem.”
Khúc Tiểu Tây tầm mắt dừng trên vòng ngọc. Chưởng quầy bổ sung: “Cháu xem như tìm đúng chỗ rồi đấy. Cửa hàng chúng tôi tương đối thiên hướng bán ra vật phẩm trang sức phỉ thúy loại này. Tôi còn có chút nghiên cứu, xem như rất hiểu. Cho nên mới có thể cho cái giá không tồi như vậy. Nếu cháu đến khác chưa chắc đã được giá này đâu. Làm buôn bán ấy mà, đều muốn kết thiện duyên. Tiểu thư, cháu thấy thế nào?”
Khúc Tiểu Tây ý muốn mặc cả, chẳng qua ông chủ kia có vẻ cắn chết cũng chỉ cho giá này. Khúc Tiểu Tây ở hiện đại cũng là một tay mặc cả có nghề giờ chỉ không công mà phản*. Cuối cùng chỉ có thể nhận.
*Không công mà phản: chưa kịp làm đã phải dừng.
Trong lòng thật ra cũng không mất mát như vậy.
Không phải cô tin tưởng lời ông chủ kia nói cỡ nào. Chẳng qua cô cũng chẳng có cách bán nào tốt hơn cả. Thậm chí đối với ngọc khí hiểu biết cũng không đủ, tình huống như vậy có thể đổi hai thỏi vàng coi như rất tốt rồi.
Hai người viết khế ước mua bán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play