Đại trạch Bạch gia, Bạch lão gia sắc mặt đen như đáy nồi.
Hắn ta hung hăng đấm vào mặt bàn tức giận hét lên: “Tìm, đem tất cả người tản hết ra ngoài tìm cho ta! Ta không tin bọn họ còn có thể mọc cánh bay!”
Tầm mắt hắn ta tối tăm hướng về phía Khúc thị rồi lại nắm cạnh bàn hất đổ toàn bộ chén trà, ầm một tiếng toàn bộ nện lên người Khúc thị, chửi bậy: “Đồ phế vật, ta đem việc trong nhà giao cho bà, bà thay ta quản thành cái dạng này?”
Khúc thị mặt trắng bệch không dám nói lời nào.
Bạch Mĩ Linh đứng một bên nhíu mày, mở miệng: “Anh, anh so đo cùng chị ta cũng chẳng được việc gì.”
Cô ta căn bản không thèm nhìn Khúc thị, tiếp tục nói: “Vẫn giải quyết chuyện này quan trọng hơn, nhà chúng ta đông người thế này sao có thể phái tất cả ra ngoài? Nếu đi hết thì trong nhà làm sao bây giờ? Có lẽ lại đúng ý của người khác.”
Bạch lão gia vừa nghe, nghĩ kỹ thấy rất có lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play