"Tránh ra.." Trình Túc Vũ hậm hực quát lớn vào mặt người đàn ông đang đứng chắn trước cửa nhà cô.
"Không!". Dương Dịch Hoài híp mắt nhìn cô, cao giọng nói. Mặc dù anh rất rén thái độ tức giận của Trình Túc Vũ, nhưng vì sức khoẻ của cô, vì đứa con trong bụng, anh thà là để cô trút giận lên mình.
Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Dương Dịch Hoài, Trình Túc Vũ hiểu rõ anh vì quan tâm cô nên mới như vậy. Những ngày qua, anh không rời nửa bước, chăm sóc cô chu đáo từng li từng tí, ở bên cạnh cô, xoắn xuýt như một cái động cơ không ngừng hoạt động... Từng chút từng chút nâng niu cô như châu báu trong lòng mình.
Trái tim Trình Túc Vũ không phải sắt đá, cô hạnh phúc vì anh, cũng luôn mềm lòng trước anh... Cô không muốn tận lực chống đối anh, chỉ là ở nhà quá bức bối, cô lại là người có trách nhiệm với công việc của mình nên không thể bỏ dở giữa chừng như vậy.
Trình Túc Vũ khẽ thở dài, đôi mắt long lanh nhìn Dương Dịch Hoài. Giọng nói cô mềm mại như làn gió xuân: “Dịch Hoài..”
Nghe tiếng gọi ấy, trái tim Dương Dịch Hoài mềm nhũn ra, nhưng anh vẫn cố giữ vẻ nghiêm túc, trầm giọng nói:
“Anh không thương lượng với em đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT