Hố mới mn ơi, giờ mình đang bắt đầu edit
Edit & beta: Thanhthanh
Mình edit và beta lại theo bản convert(không biết tiếng trung) nên có câu từ nào không đúng mong mọi người thông cảm.
SAU KHI XUYÊN VÀO TRUYỆN SỦNG, CÔ CHINH PHỤC CHÀNG TRAI CỐ CHẤP ẤY
Tác giả: Bôn Bào Đích Đào Tử
Thể loại: Hiện đại, xuyên sách, nữ phụ, hệ thống, hào môn thế gia, thanh xuân vườn trường, motif thiên kim thật giả, tiểu thư bên ngoài xinh đẹp dịu dàng bên trong kiên cường cố chấp - thiếu gia bị khiếm khuyết (mất 1 tay) thông minh lạnh lùng điên cuồng chiếm hữu, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, nhẹ nhàng, chữa lành, ấm áp, HE
Độ dài: 66 chương
Tình trạng: Hoàn cv - đang edit
Văn án
Trong thể loại tiểu thuyết xuyên không, nữ chính ở kiếp trước đã phụ lòng người yêu mình, giờ đây được sống lại, cô trở nên ngọt ngào và dịu dàng, quyết tâm bù đắp cho những người mà mình đã nợ.
Vì vậy, những người đàn ông chất lượng cao như: kẻ cầm đầu trường học đầy kiêu ngạo, học thần dịu dàng như ngọc, anh trai điển trai giàu có... tất cả đều đặt cô vào vị trí trung tâm và chiều chuộng.
Bạch Nguyệt sống ở thế giới này suốt mười tám năm, cuối cùng nhận ra mình là một người xuyên sách. Thật không may, cô lại là vị hôn thê của nam chính. Để trả thù cô, nam chính đặc biệt mời một nhân vật nam thứ N bị khiếm khuyết đến để sỉ nhục cô.
Tại buổi tiệc, nam chính mỉm cười nói: "Bạch Nguyệt, tôi sẽ không cưới cô, nhưng tôi có thể bồi thường cho cô một vị hôn phu, anh trai tôi vừa hay rất hợp với cô."
Trong góc phòng, một chàng trai gầy gò với đôi mắt lạnh lùng, mặt không biểu cảm, thờ ơ xa cách và đáng chú ý nhất là ống tay áo bên trái của anh ta trống rỗng.
Theo diễn biến câu chuyện, Bạch Nguyệt sẽ thẹn quá hoá giận và chàng trai kia cũng sẽ mất đi giá trị lợi dụng, bị gia tộc bỏ rơi, anh ta sẽ cầm dao đâm vào cha mình, một mình bước vào biển lửa.
Mọi người đều đang chờ xem Bạch Nguyệt sẽ mất kiểm soát như thế nào. Nhưng họ chỉ thấy Bạch Nguyệt nắm chặt tay chàng trai kia, cười tươi nói: "Chào anh, vị hôn phu của tôi."
Chàng trai hơi cứng người lại.
Mọi người đều nói rằng Bạch Nguyệt điên rồi.
Trong cầu thang của tòa nhà dạy học, chàng trai dáng cao lớn chặn cô ở góc tường, lạnh lùng cảnh báo: "Đừng lại gần tôi."
Cô mỉm cười: "Được thôi."
Một thời gian sau, khi Bạch Nguyệt chuẩn bị ra ngoài ăn tối, cô lại bị người ta giam trong vòng tay.
Chàng trai với đôi mắt đỏ hoe, giọng nói nghẹn ngào hỏi: "Em đi ăn ở đâu? Với ai? Có đàn ông không? Khi nào về? Về rồi em có còn thích tôi không? Chỉ thích mình tôi thôi đúng không?"