Sau khi rời bữa tiệc, Kiều Đan chạy ra ngoài cứ chạy như vậy không biết điểm dừng, nước mắt cũng không thể kiềm được nữa, cô khóc đến nỗi mặt tèm lem luôn.
Kiều Đan:" Mày khóc cái gì chứ! cậu ấy có thích mày đâu!"
Tỉnh Dao cố gắng đuổi theo cô mà không được nên đã điện cho cô nhưng Kiều Đan không bắt máy.
Tỉnh Dao:" Rốt cuộc là đang ở đâu chứ! chết tiệt!"
Kiều Đan chạy mệt rồi nên đã đi bộ, đi ngang tiệm đồ ăn nên đã ghé vô đó, cô ngồi ăn và còn gọi thêm cả bia, hôm nay cô phải uống thật say để quên đi Minh Triết.
Kiều Đan:" Huhu! tại sao chứ! cậu ấy không yêu mình chứ! huhu! Ha nực cười thật đấy! Chu Hiểu Hiểu rõ ràng là người đến sau tại sao chỉ mình cô ấy mới khiến cho cậu rung động chứ! thật không công với tôi chút nào! Ông trời ông nói xem ông đã trêu đùa tình cảm tôi ra sao! Ực...tại sao chứ! ực!"
Kiều Đan uống rất nhiều rồi còn lẩm bẩm một mình làm cho mọi người trong quán cũng tò mò nhìn cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play