Những nam tử có đầu óc đơn giản chỉ cân thấy nàng ta khóc thì bọn họ đã nghĩ mình là vị cứu tinh, chủ động dâng lên tặng bạc cho nàng ta.
Từ sau khi không còn cha mẹ, Quý đại cô nương đã hiểu rõ cách sinh tồn, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, nàng ta chơi trò này rất giỏi.
Thế nhưng cho dù những nam tử này có cảm tình với nàng ta, nhưng thanh danh của nàng ta sẽ không tốt, ở biên thành khó có thể gả đi.
Hiện tại đã kéo dài đến mười tám, nhưng đã gặp Khương Tu Võ ở nơi khác đến, nghe nói Khương Tu Võ có võ công, tương lai còn chuẩn bị mở võ quán. Mà bầu không khí ở Khương gia lại hòa thuần, Quý đại cô nương liền lập tức bỏ tiền ra mời bà mối Lưu đến làm mai. "Có gì mà ngại, tới cũng đã tới rồi"
Khương Tu Võ từ trong phòng đi ra vừa nhìn thấy người đến là Quý Đại cô nương, hắn nhíu mày, hắn thường nghe Bạch Lạc Trần truyền thụ kinh nghiệm nên chút kỹ xảo nhỏ này của Quý đại cô nương đã không thể làm khó được hắn.
Cần gì phải nói nhiều như vậy, còn không bằng nói thẳng thừng ra là mình đến ăn cơm ké.
"Lão nhị, người đến là khách, sao con lại nói như vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT