Trong miệng Thanh Y ca hát, tâm tình rất tốt, cho dù viết thư mật báo rất vô sỉ, nhưng ai bảo Bạch Lạc Trần cố ý tiếp cận Khương Bảo Châu, công tử nhà hẳn ta là bình dấm chua, đương nhiên là không thể nhân nhịn!
Thanh Y còn chưa viết xong lá thư, chợt phát hiện công tử nhà hẳn ta đã vén đánh mành đi ra ngoài, vội vàng theo sau nói: "Công tử, trời đã tối rồi, ngài nên nghỉ ngơi."
"Thanh Y, ngươi đi dắt ngựa lại đây."
Thẩm Hoài Dung nhìn nơi xa, tâm trạng không yên dặn dò.
"Ngài lại cảm nhận được cái gì sao?"
Thanh Y không rõ nguyên nhân, trong quá khứ mỗi lần công tử có tâm trạng phiền lòng thì luôn có chuyện lớn xảy ra.
"Không, vào thành."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT