"Giao cho Thanh Y làm đi."
Ý của Thẩm Hoài Dung là bảo Khương Bảo Châu không cần nhọc lòng, hắn nhìn thấy nơi lợn rừng xông tới có một bụi hoa cúc hoang dại chưa bị dẫm đạp, hắn ngắt xuống, hoa cúc cũng là một loại thuốc, ngày thường có thể pha nước giảm nóng.
"Vào trong núi đi, có hạt dẻ dại và hạch đào dại."
Khương Tu Võ dẫn đường ở phía trước, Thẩm Hoài Dung đi theo ở phía sau huynh muội hai người. Trong núi này tùy ý cũng có thể thấy được mấy thứ không đáng giá tiền, nhưng đối với những người đang trên đường lưu đày như nhà Khương gia thì cũng là một món ngon khó có được.
Vì thế, Thẩm Hoài Dung hái thuốc, hai người Khương Bảo Châu cùng Khương Tu Võ cùng nhau hái hạt dẻ cùng hồ đào, hai huynh muội phân công ăn ý, muốn thừa dịp trước khi trời tối hẳn thì hái nhiều một chút.
Chiếc rổ nhỏ không đủ chứa, Khương Tu Võ cống hiến ra áo ngoài của bản thân, Khương Bảo Châu vùi đầu nhặt, thuận tiện lén cất giữ vào trong không gian, trong không gian của nàng không thể nào chỉ có ra mà không có vào.
Sâu trong núi có cây táo dại, còn có vài loại quả không biết tên, Khương Bảo Châu còn kinh ngạc phát hiện một cây quả phỉ, lại chỉ huy Khương Tu Võ làm cu li.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play