"Đúng vậy, cha con cùng đại ca con đều là người khôn khéo, nên làm như thế."
Trong nhà chỉ có hai chiếc xe đẩy nhỏ, không thể chứa được bao nhiêu đồ, nếu chủ tớ Bạch Lạc Trần đi theo rồi cùng ăn cơm với người trong nhà, vậy thì Văn thị cũng cần phải thương nghị cùng với hắn ta, mua nhiều thức ăn một chút rồi đặt ở trên xe ngựa, như vậy trong lòng sẽ càng thêm yên tâm.
"Nương, ngài cũng học tập ngôn ngữ của man di với nữ nhỉ đi."
Khương Bảo Châu trưng cầu ý kiến của Văn thị, nàng giảng giải cho Văn thị cũng tương đương là một lần ôn tập.
Hai mẹ con uống trà và ăn đồ ăn vặt, thuận tiện ghi chép sách, chờ đến khi đôi mắt mệt mỏi thì đi một chuyến đến kho hàng chọn lựa lấy những thứ mà khi mang ra không gian sẽ không bị nghi ngờ.
"Lạp xưởng cũng có thể mang ra được."
Lạp xưởng của hiện đại có vị Quảng Đông cùng vị Tứ Xuyên. Mùi vị Quảng Đông mang theo hương vị của rượu cùng vị ngọt, mùi vị Tứ Xuyên có khẩu vị nặng cay rát, Khương Bảo Châu đều rất thích, cho nên tích trữ rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play