Ban đâu Lưu quan sai không đối xử tốt với người một nhà bọn họ, nhưng cũng không gây khó dễ, hiện tại hẳn lại xé rách da mặt vậy.
"Không đến mức, đương nhiên hắn ta đã nhìn thấy gì đó."
Văn thị có chút nghỉ ngờ, nếu nghĩ không ra thì bỏ qua trước đi.
Trời đã tối mò, tối đến mức duỗi tay không thấy năm ngón, đại quân đã sớm vào lều trại hành quân nghỉ ngơi, chỉ có mấy người Khương gia ngồi vây quanh lửa trại, gắp khoai lang đỏ và khoai tây chôn trong lửa vừa mới nướng chín ra ăn.
Khoai lang đỏ là ruột đỏ, sau khi bẻ ra, hương vị dẻo mềm, Khương Tu Võ không chịu đói được, thổi mấy cái rồi ăn xuống bụng, hẳn lại theo dõi khoai tây. "Tạm thời chưa vội ăn khoai tây, ta đi pha tương ớt."
Khương Bảo Châu lấy ra một cái đĩa, bên trong là sa tế trộn lẫn với nước sốt, chỉ cần chấm vào sốt này, hương cay lan tỏa trong miệng, còn ngon hơn cả khoai lang đỏ.
Có sốt chấm linh hồn, mọi người hết lời khen ngợi khoai tây nướng, thật ra nếu cắt thành miếng nhỏ, chậm rãi chiên bằng lửa nhỏ, trộn với nước sốt và rau thơm xắt nhỏ, như vậy hương vị sẽ càng tuyệt vời hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT