Một bàn toàn là người lớn, Khương Tu Văn không dám nói rõ, mọi người lại tiếp tục vui vẻ ăn cơm.
Qua một đêm dài, Văn thị đi vào phòng của Khương Bảo Châu, hai mẹ con bước vào không gian.
"Bảo Châu, số trân châu này từ đâu ra vậy?
Văn thị thấy trân châu lăn lóc trên bàn, viên nào viên nấy cũng tròn trịa sáng bóng, bên ngoài phát ra ánh sáng tím nhàn nhạt, đúng là loại đang thịnh hành ở kinh thành.
Dùng trân châu màu tím nhạt để chế tạo trang sức, làm khuyên tai, trông rất đẹp.
Nhưng mà tuy rằng tỉ lệ của trân châu khá đẹp, nhưng quá nhỏ, chẳng bán được bao nhiêu. "Mẹ, xem như phát tài ngoài ý muốn."
Khương Bảo Châu dự trữ cá, để dành cho cả nhà ăn tết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play