Đối với việc Văn thị tức giận, Khương Bát Đấu hồn nhiên chưa nhận ra được, ngược lại lại liên tục khen, nói: “Đại Minh Bạch, bút danh này thông tục dễ hiểu, lại biểu hiện người viết thoại bản là người có tài học, đúng là một cái tên hay!”
Khương Bát Đấu đắm chìm trong đó, vỗ tay cười to, phải một lúc lâu sau mới thở dài một hơi.
Ông nhìn khắp nơi không thấy ai, Văn thị đi đâu rồi?
Vào tháng chạp, độ ấm đột nhiên giảm mạnh, thời tiết đẹp đẽ của mấy ngày trước đây không còn sót lại chút gì, dù sao thì đã có cảm giác ba chín giá lạnh.
Ngày mồng tám tháng chạp đó, Khương Bảo Châu đã dậy thật sớm, dùng bát đong gạo, trong đó còn có đậu phộng, táo đỏ, hạt sen cùng long nhãn, sau đó đun nhỏ lửa thành cháo mồng tám tháng chạp.
Ở bắc địa, vào ngày mồng tám tháng chạp chính là năm mới, trước cửa từng nhà treo đèn lồng màu đỏ lên, trong không khí nhuộm đẫm hương vị tết.
Đoạn thời gian này, Đại Phi mang theo người tiếp tục buôn bán ở thành bên, mở ra nguồn tiêu thụ mới, mỗi ngày đều bận rộn từ sáng sớm đến đêm muộn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT