Nếu mà đến cả nha môn cũng không thể bắt được hái hoa tặc này, tất nhiên là hẳn ta phải tính toán kỹ càng rồi sau đó mới hành động, không phải cái loại không đầu óc, nếu không thì sớm đã bị bắt được rồi.
"Ta cho huynh một cái bình xịt, còn giữ không?"
Khương Bảo Châu mang theo vài bình, cũng đủ làm vũ khí phòng thân.
"Thật đúng là không còn."
Khương Tu Võ nhét vào trong miệng một cái bánh bao thịt, sau khi nhấm nháp rồi nuốt xuống bụng, lúc này mới nói: "Phá băng như đi làm khuân vác, mỗi ngày chỉ ăn cải trắng đậu hũ, không có hương vị gì. Nước ớt cay mà muội cho ta đều bị Chu Lương dùng để trộn mì rồi." Khương Bảo Châu hít sâu, không còn lời nào để nói mà nhìn trời, nàng biết ngay mà, nhị ca thật không đáng tin cậy.
"Nhị ca, huynh không nói với người ngoài là nước ớt cay dùng để làm gì đấy chứ?"
Nếu mà cái này bị truyền ra ngoài thì cũng không phòng được hái hoa tặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT