(Ý ở đây Cơ Vị Tưu tự xem mình là một người sống an nhàn, không tranh đoạt, kiểu yên lành nên tự trêu là Thái Bình vương)
Cơ Vị Tưu khẽ cười thành tiếng, hắn nói: "Ngươi tìm nhầm người rồi. Hắn quả thật ở nơi này, nhưng không phải ta."
"Điện hạ!" Chu Thanh vội vã chạy đến, Cơ Vị Tưu đã đứng dậy, hắn tùy ý phất tay: "Các ngươi xử lý đi."
Huyền Tam nghe vậy, lập tức dùng vải bịt chặt miệng tên đầu bếp, kéo người đi. Chu Thanh bước theo sau, sắc mặt tái mét: "Điện hạ, thuộc hạ thất trách, xin được nhận phạt."
Dù tên đầu bếp này định ám sát ai, nhưng việc hắn có thể tiếp cận gần Cơ Vị Tưu đến vậy, quả thật là lỗi của Thanh Huyền Vệ. Chu Thanh tự biết bản thân không có lý do để biện minh, chỉ có thể chịu phạt. Nếu hắn không tự nhận lỗi, khi trở về, sẽ có người thay điện hạ phạt, đến lúc đó, hình phạt sẽ nghiêm khắc hơn nhiều.
Cơ Vị Tưu chậm rãi suy nghĩ. Cũng may hắn sinh ra ở nơi này, có hơn mười năm để từ từ thích nghi, dần dần hiểu cách sống. Khi còn nhỏ, hắn làm việc hơi khác người cũng không sao, bởi chẳng ai lại chấp nhặt với một đứa trẻ. Nhưng nếu giờ đây hắn vừa xuất hiện đã gây rắc rối, có lẽ chưa đến nửa tháng đã bị đưa đến miếu để trừ tà.
"Quả thật là thất trách." Ánh nắng chiếu vào mắt hắn, khiến hắn hơi nheo mắt lại, nhìn ra khung cảnh tươi đẹp bên ngoài: "Nhưng các ngươi vẫn còn nhiệm vụ phải hoàn thành, không thể đánh gãy chân hết được, sẽ làm chậm trễ công việc. Phạt ba tháng bổng lộc, ba mươi trượng. Chu Thanh, ngươi là thủ lĩnh Thanh Huyền Vệ, thay người dưới của mình nhận phạt đi."
Chu Thanh dừng bước, quỳ một gối xuống: "Thuộc hạ nhận phạt."
"Miên Li." Cơ Vị Tưu không quay đầu lại, nói: "Thanh Huyền Vệ sẽ không thật sự đánh thủ lĩnh của mình. Ngươi giám sát hình phạt."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT